Chương trước
Chương sau
Nghi ngờ Diệp Hạo

Nguồn:

- ----------------------------------------------------

Mitsuno phất ta áo bỏ đi.

Sau khi ông ta bỏ đi khoảng mấy phút, tin tức này đã lan truyền khắp trên mạng Internet.

- Gian lận! Diệp Hạo đang gian lận lừa dối mọi người!

- Giả vẫn là giả, tôi phải tố cáo Diệp Hạo!

- Diệp Hạo sợ chiến a.

Một tin tức mới lan truyền trên khắp Internet.

Nhưng mà những tin tức đó làm cho hàng vạn dân chúng tức giận, mắng chửi.

Dân mạng không phải không biết phân biệt thật giả, việc Diệp Hạo làm ở Đại Học Trung Y rất xác thực, không có chút nào giống lừa đảo.

Còn nữa, Diệp Hạo không có mục đích gì phải lừa gạt cả, lừa gạt như thế không có ý nghĩa.

- Rốt cuộc ai đang nói xấu Diệp Hạo nhà ta.

- Người nói xấu Diệp Hạo … chết hết đi.

- Những tin tức này lan truyền rất nhanh, chắc chắn có người điều khiển sau lưng.

- Mời an ninh mạng giúp đòi lại công đạo cho Diệp Hạo chúng tôi.

Trong lúc an ninh mạng đang xác minh danh tính của nguồn tin, Mitsuno tiếp tục tuyên bố với truyền thông.

- Những thông tin trên Internet đều do tôi nói đấy.

- Tôi thấy những thông tin đấy không có vấn đề gì cả.

- Bởi vì những điều tôi nói đều là sự thật.

- Nói đùa gì vậy, trẻ tuổi như thế sao có thể trở thành Tính Nhẩm Tông Sư được?

- Diệp Hạo nếu như thấy tôi nói sai, có thể đứng ra biện minh.

- Nhưng vấn đề là hắn không dám.

Mitsuno nói xong đưa tới một làn sóng to lớn.

Bây giờ, ức vạn dân trong cả nước mới biết người đứng phía sau tin này là Mitsuno.

Đối với sự phách lối của Mitsuno, mỗi người dân đều lần lượt hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà hắn.

- Biến khỏi Trung Quốc đi.

- Thiên tài Bảo Bảo nhà tôi sao anh có thể biết được?

- Tự làm ra vẻ ta đây!

Sau đó, Hội Trưởng Cảnh Tinh của Hiệp Hội Tính Nhẩm cũng được truyền thông đến phỏng vấn, đối với việc Mitsuno bôi xấu thanh danh Diệp Hạo, ông tỏ ra vô cùng tức giận.

- Diệp Hạo tham gia giao lưu y học, tôi tin tưởng mọi người đều nhìn thấy tài ngân châm điểm huyệt của cậu ta, đây là một sự phát triển mới cho Trung Y.

- Nếu có thể truyền bá Thuật Ngân Châm Điểm Huyệt ra toàn thế giới, sẽ tạo phước cho cho tất cả mọi người. Tôi không hiểu tại sao Mitsuno của J Quốc lại muốn bôi xấu danh dự Diệp Hạo? Tôi muốn biết anh ta có mưu đồ gì không?

Không thể phủ nhận truyền thông chính thức rất có uy quyền.

Chỉ nói một chút đã làm cho rất nhiều cư dân mạng tin tưởng Diệp Hạo không phải sợ chạy mà không chiến.

Sau đó, Mitsuno nói cái gì y học giao lưu tất cả đều là phóng đại, nếu Diệp Hạo có bản lĩnh thật sự sao không dám chính diện trả lời.

Không thể phủ nhận, Mitsuno vẫn có sức mê hoặc nhất định.

Bởi vì Diệp Hạo không thể chính diện trả lời hắn.

- Chẳng lẽ Diệp Hạo thật sự sợ chiến?

- Dù cho Diệp Hạo đang trong giao lưu y học, chẳng lẽ không có thời gian ra mặt trả lời hắn.

- Một ngày, hai ngày còn được nhưng bây giờ đã qua bao nhiêu ngày rồi.

- Chẳng lẽ Diệp Hạo thật sự hữu danh vô thực?

Thời gian trôi qua, những lời chất vấn Diệp Hạo ngày càng nhiều.

Mitsuno ngày nào cũng kêu gào.

Điều này làm cho cư dân mạng mười phần tức giận.

Những người trên Internet yêu cầu Diệp Hạo trả lời Mitsuno ngày càng nhiều.

Nhưng cuối cùng, Diệp Hạo vẫn chưa lộ diện.

Mitsuno đợi liên tục một tuần nhưng vẫn chưa thấy Diệp Hạo trả lời, rồi quyết định đưa ra thư khiêu chiến.

- Mười hai giờ trưa nay, tôi đợi cậu tại trung tâm Ma Đô, nếu cậu còn là đàn ông hãy đến đây tranh tài cùng tôi.

Mitsuno vẫn có ảnh hưởng một hai.

Một nhà tài trợ Nhật nhanh chóng thuê một khu rộng lớn, trên sân này đặt lên rất nhiều dụng cụ chuyên nghiệp, truyền thông khắp nơi cũng đến đây để đợi cuộc quyết chiến.

Ai cũng biết, Mitsuno làm như vậy vì muốn cho Diệp Hạo mất mặt, hoặc nói hắn muốn làm cho tất cả người Trung Quốc mất mặt.

- Mitsuno đang ép người đến đường cùng a.

- Lần này Diệp Hạo không đứng ra cũng không được rồi.

- Quá hèn hạ!

- Chuyện này sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng Diệp Hạo.

Cảnh Tinh chưa từng nghĩ đến kết quả như vậy.

Chiêu này của Mitsuno đã chặn đứng chiêu kéo dài thời gian của ông.

Cảnh Tinh khẩn cấp liên lạc Hoa Tư.

Hoa Tư lại liên hệ Lãnh Tuyết.

Bởi vì trừ cô ra không ai biết số điện thoại cá nhân của Diệp Hạo.

Lãnh Tuyết gọi cho Diệp Hạo nhiều lần nhưng vẫn không được.

- Diệp Hạo đang trong vùng ngoài phủ sóng.

Lãnh Tuyết thấp giọng nói.

- Tôi nhớ lúc trước Diệp Hạo có nói muốn đi Miến Điện.

Hoa Tư lúc này mới nói:

- Ở Miến Điện không có tín hiệu rất bình thường.

- Bây giờ chúng ta phải làm sao?

Cảnh Tinh nóng lòng như đang ngồi trên lò lửa.

- Lãnh Tuyết, cô hãy tục gọi cho Diệp Hạo đến khi gặp được mới thôi.

Hoa Tư suy nghĩ một chút rồi nói.

- Được.

Lãnh Tuyết nhẹ gật đầu.

- Vì kế hoạch hôm nay cần chuẩn bị phương án thứ hai.

Hoa Tư nhìn qua nói với Cảnh Tinh.

Cảnh Tinh cười khổ.

- Nhưng sợ rất nhiều người sẽ không tin a.

- Không quan trọng, thật vẫn là thật thôi.

Hoa Tư trầm giọng nói:

- Cùng lắm thì đợi Diệp Hạo trở về đi J Quốc khiêu chiến.

- Cũng đành như vậy.

Cảnh Tinh cười khổ nhẹ gật đầu.



Mitsuno vì muốn làm xấu danh dự Diệp Hạo nên không những mời phóng viên bên nước Nhật phát trực tiếp mà còn bỏ một số tiền lớn mời truyền thông Tây Âu và Mỹ Quốc.

Còn về phóng viên Trung Quốc thì không cần mời.

Bởi vì họ đã đến từ sớm rồi.

- Hiện tại, truyền thông nước ngoài đã đến ba mươi hai nhóm.

- Mitsuno rõ ràng muốn đánh vào mặt chúng ta mà.

- Hắn thật quá hèn hạ đi!

- Diệp Hạo nhất định sẽ xuất hiện.

- Nói thật, tôi rất chờ mong Diệp Hạo tát cho gã lùn mã tử kia một phát vào mặt.

- Không biết Diệp Hạo khi nào mới kết thúc giao lưu y học nhỉ?

- Giờ mà cậu còn tin tưởng cái gọi là y học giao lưu à? Nếu Diệp Hạo thật sự có thực lực sao phải có tình trạng như thế này?

- Cậu nói cái gì?

- Vậy cậu nói xem sao đến giờ Diệp Hạo vẫn chưa xuất hiện?



Trong lúc cả nước mong chờ thì nhân vật chính của chúng ta đang đi tới Myanmar.

Diệp Hạo chuẩn bị về nước đột nhiên nhớ đến Myanmar thừa rất nhiều Ngọc Thạch, đây là một phương pháp kiếm tiền nhanh.

Vì vậy, Diệp Hạo đề nghị với Hiểu Minh cùng nhau đến Myanmar mua sắm Nguyên Thạch. Nguyên Thạch được khai thác từ các mỏ ngọc, bất kì khối Nguyên Thạch nào cũng có khả năng làm ra Ngọc Thạch, đương nhiên phải có trình độ đủ chuyên nghiệp.

Khoa học kỹ thuật bây giờ không thể làm được.

Bởi vậy mới có người nói: Một là thiên đường, hai là địa ngục.

Diệp Hạo và Hiểu Minh đến một con phố Ngọc Thạch mới nghe được âm thanh của các thương nhân Trung Quốc.

- Ngọc Thạch ở Myanmar có tám mươi phần trăm bán qua Trung Quốc, vì vậy hơn một nửa số thương nhân ở đây là người Trung Quốc.

Hiểu Minh cười nói ra.

- Cậu biết nhiều chuyện như vậy?

- Những lúc tôi không có gì làm thì lấy sách ra đọc.

Hiểu Minh nói xong nhìn qua Diệp Hạo.

- Bây giờ, cậu đã đạt đến Phân Thân Cảnh, Phân Thân không thể lãng phí.

- Tôi sẽ để Phân Thân của mình tuần tra Ma Đô hai tư trên hai tư giờ.

Diệp Hạo trả lời.

- Huynh đệ tốt.

Hiểu Minh giơ ngón tay trái tặng cho Diệp Hạo.

Phân Thân của Diệp Hạo tuy có thực lực hơi yếu nhưng cũng có tu vi Luyện Hồn Cảnh, chỉ với tu vi này cũng đủ để giải quyết phần lớn vấn đề ở Ma Đô.

- Nói thật, tôi cũng rất mong chờ khi minh lên Phân Thân Cảnh a.

Trong mắt Hiểu Minh bắn ra tia sáng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.