Chương trước
Chương sau
Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team: Vạn Yên Chi Sào

- ----------------------------------------------------

Sau 3 phút trên màn hình xuất hiện thông báo điểm bài thi.

Monty cùng Garen liếc mắt nhìn nhau, phát hiện trong mắt đối phương có một tia kinh hỉ.

Bởi vì lần này họ đã phát huy được hết khả năng của mình.

Chợt hai người nhìn vào thành tích của Diệp Hạo và Trương Lan trên màn hình.

Trên khuôn mặt cả hai đều hiện lên vẻ không thể tin được, vì kết quả hai người này là 100.

- Vô lý

Garen trầm giọng nói.

- Các người đã gian lận!

Monty nhìn chắm chằm vào Diệp Hạo và nói với vẻ chắc chắn.

Toàn trường xôn xao cả lên.

Mọi người đều không ngờ tên Monty này sẽ nói ra một câu vô trách nhiệm đến như vậy.

- Cậu học sinh kia, cậu không được ăn nói lung tung!

Hoa Tư nhắc nhở.

- Tất cả 100 câu trong đề đều được lấy ra từ trong kho ra đó.

- Ai dám chắc chắn tất cả chúng đều được giữ bí mật trước khi tranh tài chứ.

Monty lạnh lùng đáp lại.

- Monty, em im ngay cho tôi.

Hiệu trường Sankt – Peterbrg quát lên/

- Hiệu trưởng Hoa Tư đã nói như vậy, chúng ta cứ biết như vậy là được.

Giải thích kiểu gì kì vậy?

Sắc mặt Hoa Tư âm trầm liếc nhìn Hiệu trường Sankt – Peterburg.

Lúc này Diệp Hạo cười nói:

- Bây giờ mọi người đã biết vì sao tôi lại bảo quay lại video chưa? Bởi vì khi thắng họ lúc nào cũng cho đó là điều hiển nhiên, mà khi thua lại nói chúng ta gian lận.

- Và thật ra, tôi không thấy bất cứ cảm giác ưu việt nào đến từ các người cả.

- Thêm mày nữa, không thể che giấu được tâm tư của mình.

Monty cười lạnh đáp.

- Mày không phải nói tao không có cảm giác ưu việt nào hả? Mở to cặp mắt chó lên mà nhìn đây, bởi vì cách đây ba ngày, tao đã đạt đến trình độ Tính Nhẩm Đại Sư cấp một.

- Tính Nhẩm Đại Sư?

- Trẻ như vậy?

- Tên này đã phá mọi tiền lệ từ trước tới nay rồi hả?

Nói rồi, Monty liền lấy giấy chứng nhận trong ngực ra.

- Nếu không tin, có thể lên Official Website kiểm tra.

Liếc nhìn vẻ ngạo mạn của Monty, Diệp Hạo nhàn nhạt đáp lời.

- Tao không quan tâm Tính Nhẩm Đại Sư hay tông sư, tao cũng chưa bao giờ làm bất kỳ chứng nhận gì, nhưng tao tin lời mày.

Trong khi Monty đang chuẩn bị nói, Diệp Hạo qua qua nói với Hoa Tư.

- Hiệu trưởng, em đề nghị nên bắt đầu thi đấu trận tiếp theo.

- Còn 2 người thì sao?

Hoa Tư nhìn Trương Lan cùng Garen.

- Em không tham gia

Trương Lan nhíu mày nói.

Cô hiểu rõ năng lực cá nhân của mình không bằng Diệp Hạo, nên quả quyết rút ra khỏi cuộc thi.

- Em cũng vậy.

Garen lên tiếng.

- Nếu đã như vậy, thầy xin tuyên bố thi đấu chính thức bắt đầu.

Hoa Tư hô to.

- Từ từ đã!

Monty bỗng dưng chen ngang.

- Chuyện gì?

Hoa Tư nhíu mày, sắc mặt không vui hỏi lại.

- Em thấy ngài Hiệu Trưởng đây nên tự mình vào kho lấy đề ra thì hơn.

Lời Monty vừa dứt, vang lên một làn sóng phẫn nộ từ đám đông sinh viên Đại Học Trung Y.

Hiệu trưởng Sankt – Peterburg cũng bất đắc dỉ lên tiếng.

- Hiệu Trưởng Hoa Tư. anh xem?

Sắc mặt Hoa Tư càng trở nên âm trầm

Bọn người này hoàn toàn không tin mình.

- Chậm đã.

Diệp Hạo cắt ngang

- Gì nữa đây?

Monty cười ha hả nói.

- Không dám hả? Tôi biết ngay các người thông đồng gian lận với nhau mà.

- Bớt sủa cho bố!

Diệp Hạo lườm Monty một cái mới nói tiếp.

- Mày vừa nói cái gì?

- Thế này đi, quý ngài Hiệu Trưởng Sankt – Peterburg có thể cảm phiền lấy đề thi từ trong kho trường mình ra không? Nhưng lỡ như tôi thắng, không biết tiểu tử này có nói hai chúng ta thông đồng với nhau không?

Diệp Hạo vừa dứt lời, toàn trường cười ầm lên

Khóe miệng Hiệu Trưởng Đại Học Sankt – Peterburg cũng khẽ nhếch.

Hoa Tư đầy vẻ cảm kích nhìn qua Diệp Hạo.

Chỉ vài câu, cậu học trò cưng đã xóa bỏ tràng diện xấu hổ vừa rồi của mình.

- Mày mày dám vũ nhục tao!

Monty tức giận quát lớn.

- Vũ nhục? Xin lỗi, tao không có hứng thú chơi gay.

Diệp Hạo mặt đầy chán ghét.

- Vị hiệu trường này, chơi gay đang là mốt trong trường các người ak?

- Mày mày...

Monty tức muốn nổ phổi.

Tên khốn Diệp Hạo đang xuyên tạc lời hắn

- Mời Ngài.

Hoa Tư đưa tay làm động tác mời Hiệu Trưởng Sankt – Peterburg.

Hiệu Trưởng Sankt – Peterburg hơi trầm ngâm một chút rồi kết nối mạng với hệ thống Đại Học Sankt – Peterburg, tùy tiện lấy ra một bộ đề từ trong kho dữ liệu.

Hiệu Trưởng Sankt – Peterburg nhìn đề thi rồi nói.

- Đề thi lần này có ba vòng.

- Vòng thứ nhất là kế toán, trong vòng 1 phút, hai người các em làm được bao nhiêu câu thì tính bấy nhiêu, lấy tổng số câu làm được mà tính, hai em có thắc mắc gì nữa không?

Câu này Hiệu Trưởng Sankt – Peterburg chủ yếu hỏi Diệp Hạo.

- Em muốn biết đề có bao nhiêu câu.

- 100 câu.

- Trong 1 phút mà phải trả lời 100 câu thì có hơi bất khả thi, nhỉ?

- Dù có là Tính Nhẩm Đạo Sư cấp hai cũng khó nuốt nữa nói chi...

- Điều này đơn giản thôi!

Diệp Hạo thản nhiên nói

- Nhưng để cho công bình, ngài nên gia tăng gấp đôi lượng câu hỏi trong đề lên đi

- Cậu...

Hiệu Trưởng Sankt – Peterburg dở khóc dở cười.

- Cứ chiều theo lời hắn, thưa Hiệu Trưởng

Monty cười lạnh nói.

- Em muốn xem hắn đang giở trò gì?

Hiệu Trưởng Sankt – Peterburg đành lấy thêm hai bộ đề từ trong kho thêm vào bộ đề thứ nhất.

- Mọi yêu cầu đã được chấp nhận, em còn vấn đề gì không?

- Không ah.

- Như vậy, tôi xin tuyên bố cuộc thi bắt đầu...

Hiệu Trưởng Sankt – Peterburg vừa dứt tiếng hô, trước mặt Diệp Hạo và Monty lập tức xuất hiện ba trăm câu hỏi.

- Lần này còn khó hơn trước a.

- Cấp độ không chỉ cao hơn một cấp đâu.

- Mọi người nhìn Diệp Hạo kìa.

Toàn trường rất nhanh nhìn qua phíaDiệp Hạo.

Tay Diệp Hạo đang không ngừng viết liền mạch một đống đáp án.

Tốc độ trả lời bậc này khiến bọn họ liếu cả lưỡi.

- Chuyện quái gì vậy?

- Diệp Hạo không phải đáng chém gió trong đó đấy chứ?

- Chắc không đâu!

- Nhưng mà tốc độ này cũng quá nhanh đi, cho dù làm nhanh cũng cần phải có thời gian chứ.

- Tôi điên mất thôi.

Các địa biểu Đại Học Sankt – Peterburg nhìn tốc độ điên cuồng của Diệp Hạo cũng bị kinh sợ.

Trong lòng Hiệu Trưởng Sankt – Peterburg có một dự cảm không tốt.

Năng lực tính nhẩm của em sinh viên này kinh khủng đến như vậy sao.

1 phút!

2 phút!

2 phút 30 giây đi qua!

Monty vừa làm xong câu thứ 50, màn hình liền xuất hiện thông báo hết giờ.

Tình hình không biết như thế nào?

Monty thầm nghĩ.

Chợt ánh mắt hắn rơi vào màn hình to lớn trước mặt.

Ánh mắt hắn lộ rõ vẻ kinh hãi khi thấy Diệp Hạo đã làm xong 300 câu.

Bất khả thi.

Làm sao có thể như vậy?

Cho dù Tính Nhẩm Đại Sư cấp cũng không thể làm xong 300 câu trong thời gian ngắn như vậy được.

Chỉ có một khả năng.... Hắn đang chém gió....

Ha ha ha

Nghĩ đến đó, Monty không khỏi phá lên cười to.

Diệp Hạo nhìn đối phương, trong mắt lóe lên thần sắc nghi hoặc.

What the Hell?

Thằng này không phải chịu kích thích quá nên phát điên đó chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.