Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- ----------------------------------------------------
Diệp Hạo thấy bộ dạng Minh Nguyệt do dự đã cô nàng hiểu lầm ý mình rồi.
- Tôi đưa cô dây chuyền này chỉ vì đảm bảo an toàn của cô thôi.
“A.”
- Cô cầm dây chuyền trong tay đi.
Minh Nguyệt không hiểu ý của Diệp Hạo, nhưng cô vẫn làm theo lời Diệp Hạo nói.
Diệp Hạo cầm gạt tàn trên mặt bàn lên đập lên đầu Minh Nguyệt.
Cả Minh Nguyệt và cha mẹ cô đều kêu ra tiếng, ai cũng không ngờ Diệp Hạo đột nhiên lại có hành động này?
Nhưng cảnh sau đó làm ba người khiếp sợ. Bởi vì ngay lúc gạt tàn sắp chạm vào đầu Minh Nguyệt, dây chuyền tỏa ra ánh sáng nhu hòa sau đó bao vây cô ấy vào trong, còn gạt tàn bị ngăn bên ngoài vòng sáng.
Diệp Hạo đặt gạt tàn xuống.
- Bây giờ cô hiểu rõ giá trị của sợi dây chuyền rồi chứ?
- Cái này - - cái này cũng quá thần kỳ đi?
- Cô còn chưa thấy chuyện thần kỳ hơn thế này đâu.
Diệp Hạo cười cười.
- Cô phải luôn mang dây chuyền bên người, biết chưa?
- Ừm.
- Còn nữa, sở dĩ tôi giúp cô không phải vì thích cô, tôi cảm thấy cô là người phụ nữ có trí tuệ hơn người, nếu mất đi thì cuộc đời này sẽ tổn thất vô cùng to lớn.
Diệp Hạo nghiêm túc nói với Minh Nguyệt, mà ai tin nổi cái lý do nhảm nhỉ này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257318/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.