Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- Tôi đặc biệt tặng tấm thẻ này cho cô.
Diệp Hạo cười nói.
- Anh - - anh lấy đâu ra vậy?
Trương Lan hiểu rõ giá trị của tấm thẻ vàng này.
- Một cấp cao của khách sạn Bồng Lai cho tôi á.
Khách sạn Bồng Lai chỉ phát ra ba mươi tấm thẻ vàng, mà toàn bộ ba mươi tấm thẻ đều được tặng cho các đại lão trong hai giới chính thương.
Nói cách khác, thẻ vàng này không phải ai cũng có tư cách giữ đâu, mà tư cách này cần phải qua rất nhiều quá trình thẩm tra xử lý nữa.
Diệp Hạo hiện giờ là người sở hữu khách sạn Bồng Lai, muốn có bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu tấm thẻ ấy mà.
Nhưng không phải ai hắn cũng cho đâu, ví dụ như Tiểu Mỹ, chẳng phải Diệp Hạo không cho cô ấy sao?
- Được rồi.
Trương Lan chần chừ một chút vẫn bỏ tấm thẻ vào trong ví.
Thực ra, muốn nói tấm thẻ vàng này giá trị cực lớn cũng được, mà nói giá trị của nó không lớn cũng không sai, bởi vì chỉ có thể sử dụng trong khách sạn Bồng Lai mà thôi.
Đương nhiên không dùng được trong các khách sạn khác.
Mà bây giờ, khách sạn Bồng Lai chỉ có một nhà này ở Ma Đô mà thôi.
Trương Lan sớm biết Diệp Hạo thần bí, bởi vậy cô không tiếp tục hỏi nhiều nữa.
Về chỗ ngồi, tâm tình Trương Lan khá hơn rất nhiều.
Bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257298/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.