Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- ----------------------------------------------------
Dựa theo quy định của tòa án phải phát lại một lần.
Lúc này nhân dân cả nước đều cảm thấy không cần thẩm vấn vụ án này nữa.
- Diệp Hạo, cậu còn gì muốn nói không?
Đâu chỉ nhân dân cả nước cảm thấy không cần thẩm tra xử lý, ngay cả vị chánh án này cũng cảm thấy không cần, chuyện phải suy tính bây giờ là phán thời gian bao lâu.
- Họ đang vu oan tôi.
Diệp Hạo bình tĩnh nói ra.
Mọi người bàn tán.
Ai cũng không ngờ bên nguyên lấy ra bằng chứng như thế mà bị cáo Diệp Hạo vẫn còn nói được những lời như vậy.
- Diệp Hạo, cậu nói mình bị vu oan, cậu có chứng cứ chứ?
Chánh án trầm giọng nói.
- Trước khi tôi lấy ra chứng cứ, tôi có thể hỏi nguyên cáo mấy câu không?
Diệp Hạo nhìn chánh án.
- Có thể.
Thỉnh cầu này rất bình thường, ông ta không có lý do từ chối.
- Năm sau cô sẽ tốt nghiệp nhỉ?
Trương Bội khẽ ngây người, cô ta không hiểu vì sao Diệp Hạo lại hỏi vấn đề như thế trong trường hợp này?
Nhưng Trương Bội vẫn trả lời:
- Đúng vậy.
- Đáng tiếc, đời này cô không thể cầm được tấm bằng tốt nghiệp đó.
Diệp Hạo nhìn Trương Bội, trong mắt hắn đầy thương hại.
Lời Diệp Hạo nói chui vào đầu mọi người.
- Tôi không biết kẻ nào hứa hẹn cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257274/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.