Chương trước
Chương sau
Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team: Vạn Yên Chi Sào

- ----------------------------------------------------

Ánh mắt mọi người lại nhìn về phía Chu Uyển Thanh.

Chu Uyển Thanh khẽ ngây người.

Cô không ngờ trước khi Diệp Hạo rời đi sẽ ra hiệu chào mình, nhưng nếu

cô dính líu đến Diệp Hạo, chẳng phải quan hệ sẽ rất loạn?

Dù sao ai cũng biết rõ Chu gia và Tống gia, Lãnh gia có quan hệ hợp tác.

Diệp Hạo thấy vẻ mặt Chu Uyển Thanh cứng đờ, cười ha ha quay người rời đi.

- Khốn nạn!

Chu Uyển Thanh giậm chân mắng thầm trong lòng.

Lãnh Tuyết ngơ ngẩn nhìn Diệp Hạo rời đi, trong lòng dâng trào sóng to gió lớn.

Diệp Hạo là người của cục An Toàn Quốc Gia.

Cục An Toàn giống như CIA của nước Mĩ, chẳng qua mấy người trong này ít khi xuất hiện.

Nhưng chuyện này không mang ý nghĩa nó không có lực uy hiếp, thực ra một khi cục An Toàn tìm tới cửa, không gia tộc nào không lo lắng.

Sau khi Diệp Hạo rời khỏi khách sạn đã nhận được điện thoại của Thiều Hoa.

- Bây giờ Arthur của Tây Âu đang ngồi ở ghế lô 404 Tiểu Nam Quốc dùng cơm.

- Tôi sẽ đến đó.

Danh sách Thiều Hoa gửi đều là phần tử nguy hiểm chui vào Ma Đô.

Tu vi Arthur chỉ có Luyện Thể tầng một, bởi vậy Diệp Hạo dễ dàng giết chết hắn. Sau khi xử lý xong đối phương cũng đã 10 giờ tối.

Nhưng lúc này Diệp Hạo lại nhận được tin nhắn gửi mục tiêu giết kế tiếp do Thiều Hoa gửi tới.

- Cô để tôi giết hết đám trong danh sách cả đêm nay à?

Diệp Hạo tức giận nói.

- Gần đây, phần tử nguy hiểm chui vào quốc gia ngày càng nhiều, phía trên yêu cầu chúng ta cố gắng giết chết những tên này thật nhanh.

- Được rồi.

Diệp Hạo đành phải giết chết mục tiêu kế tiếp trước, cứ làm như vậy đến ba giờ sáng, hắn mới về đến Hải Hằng Hoa Viên.

Vừa mới đẩy cửa lớn ra, Đường Phiên Phiên tiến lên đón.

- Chị còn chưa ngủ sao?

- Tôi đang tu luyện.

- Nói dối.

- Không có mà.

- Được rồi, không có!

Diệp Hạo không xoắn xuýt về vấn đề này nữa.

- Cậu đói không?

- Chị vừa nói thật khiến tôi hơi đói bụng.

- Cậu đợi một lát, tôi hâm nóng đồ ăn cho cậu.

Đường Phiên Phiên nói xong chạy đi vào phòng bếp.

Ăn cơm nóng khiến Diệp Hạo cảm thấy quyết định lúc trước của mình sáng suốt cỡ nào.

- Tối nay cậu làm gì thế?

Diệp Hạo nói ngắn gọn chuyện tối nay một lần.

- Mệt không?

Đường Phiên Phiên nghe Diệp Hạo nói đánh chết ba phần tử nguy hiểm không khỏi hỏi.

- Không mệt.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Thiều Hoa còn chưa biết thực lực chân chính của tôi, bởi vậy cô ấy cho tôi nhiệm vụ rất đơn giản.

- Vậy cậu cứ che giấu thật kỹ đi!

Đường Phiên Phiên vội nói.

- Tôi sẽ không lật tất cả át chủ bài lên một lần duy nhất đâu hihi.

Diệp Hạo cười nói.

(Truyện được thực hiện bởi HámThiênTàThần -)



Tiết giải phẫu!

Diệp Hạo và các bạn học trong lớp được giáo viên dẫn đến phòng chuyên giải phẫu thi thể.

Khi giáo viên kéo vải trắng che thi thể ra, các bạn học trong lớp không khỏi bàn tán.

Một cô gái vô cùng xinh đẹp.

Nhìn bộ dạng cô gái không quá 18 tuổi, độ tuổi như hoa, sao đang yên đang lành lại chết không biết?

Diệp Hạo nhìn chằm chằm thiếu nữ này một lát rồi hỏi:

- Thầy Quách, cô gái này chết như thế nào vậy?

- Không biết.

Nằm ngoài dự đoán của các bạn học, thầy Quách lại trả lời cục súc như thế.

- Pháp y không kiểm tra sao?

Bạch Hà nhẹ giọng hỏi.

- Pháp y không kiểm tra ra được.

Thầy Quách lắc đầu.

- Thực ra, ngay cả trường chúng ta cũng không lý giải được vì sao cô gái này tử vong.

- Chuyện này - - giờ y học đã phát triển như thế mà vẫn không kiểm tra ra được ạ?

Trương Lan cảm thấy khó tin.

- Đến nay chúng ta có rất nhiều lĩnh vực không thể phá giải được, bởi vậy không điều tra được cũng không phải không thể lý giải.

Thầy Quách nói đến đây, trầm giọng nói.

- Giải phẫu thi thể là một chuyện thần thánh, mọi người mặc niệm theo tôi 3 phút.

Sắc mặt tất cả bạn học trong lớp đều trở nên nghiêm túc.

Lúc Trương Lan cúi đầu, bỗng nhiên liếc thấy người phụ nữ kia mở hai mắt không nhúc nhích nhìn chằm chằm mình.

Trái tim Trương Lan không khỏi chậm nửa nhịp.

- Tình huống gì vậy?

- Sao người phụ nữ này mở mắt ra?

- Không phải biến dị đấy chứ?

Bạn học vây xem nhìn thấy cảnh này, sắc mặt cả đám cũng thay đổi.

Thầy Quách cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện này.

Lúc ông ta chuẩn bị giúp người phụ nữ này nhắm hai mắt, một bàn tay lạnh lẽo nắm chặt tay ông ta, sau đó một giọng nói khàn khàn vang lên trong phòng.

- Trả tim tôi đây.

Toàn thân thầy Quách run rẩy dữ dội.

Con mẹ nó, xác chết vùng dậy cmnr!

Thầy Quách muốn hất cánh tay kia ra, nhưng sức lực quá lạ thường.

- Thi biến.

- Nhanh chạy đi.

Bạn học trong lớp thấy cảnh này, cả đám thét chói tai chạy ra bên ngoài.

Trương Lan muốn ở lại, lại bị Bạch Hà kéo chạy đi.

Rất nhanh trong phòng chỉ còn lại Diệp Hạo và thầy Quách đang bị doạ sợ tiểu ra quần.

- Anh không sợ sao?

Người phụ nữ kia chậm rãi ngồi dậy, cô ta nhìn chằm chằm Diệp Hạo mặt không chút thay đổi nói.

Đôi mắt thầy Quách đảo một vòng té xỉu ngay tại chỗ.

- Tại sao tôi phải sợ cô chứ?

Vẻ mặt Diệp Hạo bình tĩnh nhìn cô ta nói:

- Người có đường của người, quỷ có đường của quỷ, tại sao cô phải quyến luyến dân gian.

- Bởi vì âm phủ không nhận.

- Vì sao?

- Bởi vì cửu thế tôi đều gặp tai hoạ bất ngờ.

Giọng người phụ nữ này đầy căm hận.

- Oán khí trên người tôi quá mạnh, độ thuyền không chở được tôi.

- Đó là mệnh của cô.

- Tôi không tin mệnh.

Người phụ nữ này nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói:

- Tôi cũng đã chọn trúng một người phụ nữ, tôi muốn cắn nuốt linh hồn cô ta rồi nhập vào thân xác của cô ta.

- Cô có tin như vậy kết cục của cô sẽ thảm hơn không?

- Anh muốn ngăn cản tôi.

- Người cô chọn trúng là bạn của tôi, cô nói xem tôi có ngăn cản cô hay không?

- Chỉ sợ anh không có bản lĩnh này.

Người phụ nữ này nói đến đây trong mắt hiện lên màu đỏ tươi.

Vẻ mặt Diệp Hạo không có chút thay đổi.

- Mê hoặc lòng người, cô cảm thấy trò xiếc của cô có tác dụng với tôi sao?

Diệp Hạo nói đến đây trong lòng bàn tay xuất hiện một dòng kinh lôi.

Thiên Lôi, khắc tinh của tất cả âm tà.

Người phụ nữ kia nhìn thấy Thiên Lôi trong tay Diệp Hạo, không tự chủ được lùi về sau mấy bước, nhưng rất nhanh trong mắt nàng đầy vẻ trào phúng.

- Nếu tu vi của anh đạt đến cảnh giới Luyện Huyết tôi còn kiêng kỵ một chút, nhưng bây giờ anh chỉ ở cảnh giới Luyện Thể tầng ba, Thiên Lôi của anh có thể mạnh bao nhiêu chứ?

Vừa mới nói xong, cô ta xông về phía Diệp Hạo.

Mà ngay lúc cô ta nhào qua, một thân ảnh lại một thân ảnh tuôn ra từ trong cơ thể cô, những thân ảnh này gầm thét nhào qua định cắn xé Diệp Hạo.

Diệp Hạo bình tĩnh chứng kiến tất cả, Kinh Lôi trong tay hoá thành một Lôi Võng.

Nhưng một lát sau, hắn cảm thấy một lực lương to lớn trùng kích.

Diệp Hạo lùi lại, đồng thời kinh ngạc phát hiện Lôi Võng trước mặt đã rách tan, mà chín đạo Quỷ Ảnh vẫn đang trùng kích Lôi Võng như trước.

Nghĩ tới đây Diệp Hạo cắn lưỡi một cái, phun máu về phía Quỷ Ảnh trước mặt.

Máu ở lưỡi có chứa Dương Khí thịnh vượng nhất.

Bởi vậy, bất kỳ yêu ma quỷ quái gì đều sợ.

Huống chi máu tươi trong cơ thể Diệp Hạo còn nắm giữ Thần Tính của Thần Huyết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.