Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- ----------------------------------------------------
Lời Tống Tuệ nói vô cùng rõ ràng.
Cô ta châm chọc Diệp Hạo gọi thẳng tên Lãnh Tuyết.
- Đúng vậy.
Diệp Hạo khẽ gật đầu nói:
- Trách không được lúc tôi tới lại nghe cô đang thảo luận về đồ trang điểm, nếu tuổi tác cao không bôi chút đồ trang điểm, chắc sẽ nhanh chóng hoa tàn ít bướm a.
Tát vào mặt!
Lúc này trong mắt Tống Tuệ lộ ra ngọn lửa.
- Cậu nói cái gì?
- Làm sao? Trưởng bối như cô muốn dạy tôi đạo lý làm người à?
Diệp Hạo lắc lắc ly rượu đỏ thản nhiên nói.
Tống Tuệ tức giận, mặt đều xanh xuống.
Đám người xung quanh muốn cười nhưng không dám cười, nếu bật cười lúc này, chắc chắn sẽ đắc tội đại tiểu thư Tống gia.
- Anh họ, tên này bắt nạt em.
Lúc này Tống Tuệ thấy mấy người thanh niên đi tới, giậm chân kêu lên.
Nghe vậy Vương Phong Vũ và mấy thanh niên đi tới.
- Cậu bắt nạt em họ tôi?
Ánh mắt Vương Phong Vũ sắc bén nhìn Diệp Hạo.
Nằm ngoài dự đoán của mọi người, Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.
- Nhóc con cậu sợ rồi hả?
Vương Phong Vũ không ngờ Diệp Hạo lại sơ như vậy?
- Anh sai rồi.
- Cái gì?
- Nhìn em gái anh như vậy cho tôi bắt nạt tôi cũng sẽ không bắt nạt.
Diệp Hạo lắc lắc ly rượu trong tay đáp lời:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257254/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.