Chương trước
Chương sau
Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team: Vạn Yên Chi Sào

- -------------------------------------------------

Lúc Trương Lan thấy rõ tướng mạo Diệp Hạo, càng thêm chắc chắn người này là Diệp Hạo lên đầu đề tin tức hai tháng trước.

- Tôi là Trương Lan, đứng thứ hai thành phố Giang Nam.

Diệp Hạo đã hiểu vì sao trước đó nghe thấy tên Trương Lan lại cảm thấy quen quen, vì mình từng nghe đám bạn nói đến tên Trương Lan.

- Diệp Hạo thành phố Giang Nam.

Diệp Hạo nhẹ nhàng gật đầu với Trương Lan, hắn giới thiệu ngắn gọn tên, quê quán của mình, rồi đi xuống bục giảng dưới cái nhìn kinh ngạc của mọi người.

- Cái tên này hơi quen nha.

- Tôi cũng cảm thấy cái tên này quen lắm.

- Mẹ nó, thì ra là người đó.

- Không phải Diệp Hạo được mọi người bàn tán vào hai tháng trước sao?

- Không thi tiếng anh vẫn được 900 điểm do max hết tất cả các môn còn lại!

Lần này học sinh trong lớp đều biết Diệp Hạo rồi, cả đám người đứng dậy nhìn thật rõ thanh niên làm nên kì tích hai tháng trước này.

- Được rồi, ngồi xuống hết cho tôi.

Lãnh Tuyết vỗ bàn nói.

- Trương Lan, em tự giới thiệu mình đi.

Trương Lan nhẹ nhàng hít một hơi, sau đó đi đến bục giảng suy nghĩ câu chữ mình nói.

- Tôi là Trương Lan đến từ thành phố Giang Nam, sở thích của tôi là tập thể dục buổi sáng.

Trương Lan giới thiệu nửa phút mới đi xuống bục giảng.

Sau đó từng bạn học trong lớp lên tự giới thiệu bản thân mình.

Lãnh Tuyết vỗ tay một cái nói.

- Tôi tin mọi người đã có chút hiểu biết nho nhỏ về nhau, còn muốn biết cặn kẽ thì mọi người nên vào nhóm chat riêng này.

Lãnh Tuyết nói xong viết tên nhóm Q chat lên bảng.

- Bình thường trong lớp có hoạt động gì cũng sẽ tuyên bố trong đó.

Diệp Hạo vừa mới gia nhập, di động lại vang lên âm báo nhắc nhở có tin nhắn, hắn mở xem, tin nhắn thông báo bản thân đã được xếp thành người quản lý.

Cùng lúc đó Trương Lan cũng tương tự, được xếp thành người quản lý.

- Cô Lãnh, cầu làm người quản lý.

- Lãnh đại mỹ nữ, cho em làm người quản lý có được không?

Đối mặt với yêu cầu của sinh viên, Lãnh Tuyết nhìn cũng không cần nhìn.

Lúc Diệp Hạo đang chuẩn bị tắt điện thoại, di động lại vang lên âm báo nhắc nhở lần nữa.

Diệp Hạo nhìn thấy thông báo Trương Lan gửi lời mời kết bạn.

Đều là bạn học còn ở cùng thành phố, sao Diệp Hạo có thể từ chối đây! Hơn nữa còn là một một mỹ nữ, kaka

Bên này vừa đồng ý, bên phía Trương Lan lại gửi qua một tin.

- Đồng ý quá chậm, đánh giá anh 4/10 điểm.

Diệp Hạo cười cười, tắt di động.

Trương Lan đợi một hồi vẫn không thấy Diệp Hạo trả lời, cô xoay người nhìn về phía Diệp Hạo, lúc này mới phát hiện đối phương đang nói chuyện cùng đám Viên Cao Tinh.

- Cái tên này dám không nhìn mình sao?

Trương Lan hơi giận nói.

- Ai chọc cục cưng nhà tôi thế này?

Bạch Hà thấy Trương Lan thở hổn hển, đáng yêu hỏi.

- Cái tên khốn Diệp Hạo.

Trương Lan trả lời.

- Cậu và Diệp Hạo quen nhau à?

- Trước đó không quen biết, giờ mới quen.

- Tình huống như thế nào?

- Tôi gửi tin nhắn cho anh ta, vậy mà anh ta không trả lời!

- Có người như vậy sao? Tôi giúp cậu ân cần hỏi thăm anh ta.

Bạch Hà nói xong, lấy di động của mình ra add Diệp Hạo vào list friend.

Nhưng điều khiến Bạch Hà kinh ngạc là, Diệp Hạo không để ý tới mình.

Chuyện này khiến cô nàng cảm thấy không còn mặt mũi, thế nên cô bé lại ấn thêm bạn tiếp.

Thực ra lúc điện thoại nhắc nhở lần đầu hắn nghe thấy được, nhưng hắn không để ý tới, hắn không ngờ âm thanh nhắc nhở lại vang lên không ngừng!

Tình huống gì đây?

Lúc Diệp Hạo lấy điện thoại ra mới phát hiện nhiều âm thanh nhắc nhở như vậy đều dó Bạch Hà giở trò quỷ.

Diệp Hạo gửi một tin nhắn tạm thời qua.

- Cô có chuyện gì sao?

Bạch Hà nhìn thấy khung chat tạm thời, cả người choáng váng:

- Cục cưng, Diệp Hạo đúng là một cực phẩm.

- Sao vậy?

Trương Lan nghi ngờ nhìn về phía điện thoại Bạch Hà, lúc này chú ý tới khung chat tạm thời, khung chat tạm thời mang ý nghĩa Diệp Hạo không muốn thêm bạn với Bạch Hà.

Bởi vì nếu thêm đối phương làm bạn, sẽ không xuất hiện khung chat tạm thời đâu.

- Vì sao không thêm bạn tôi?

Bạch Hà tức giận gửi một tin nhắn.

- Tôi không quen cô!

Diệp Hạo không ngại thêm Bạch Hà làm bạn, nhưng trước đó Trịnh Tiểu Long đã nói sẽ theo đuổi Bạch Hà, hắn và Bạch Hà có chút thân mật thì không ổn lắm.

- Ông – nội – anh.

- Không có tố chất!

Không phải Diệp Hạo không biết Bạch Hà gửi tin nhắn để trêu chọc mình nhưng Diệp Hạo thật sự không muốn tiếp xúc nhiều với cô nàng, gửi xong tin nhắn này hắn nhanh chóng cho Bạch Hà vào danh sách đen.

- Diệp Hạo, ông – nội – anh, anh nói người nào không có tố chất chứ?

Bạch Hà đứng dậy, chỉ Diệp Hạo tức giận mắng.

Toàn bộ sinh viên trong lớp đều khiếp sợ, sau đó bọn họ đều nhìn về phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo không ngờ Bạch Hà nhìn có vẻ đáng yêu nhưng tính cách lại dũng mãnh như thế?

- Diệp Hạo, em làm gì Bạch Hà vậy?

Lãnh Tuyết đang đứng cạnh hàng sinh viên nói chuyện, lúc này nhìn Diệp Hạo hỏi.

Diệp Hạo bất mãn liếc mắt nhìn Lãnh Tuyết một cái.

Sao nghe lời này lại có nghĩa khác nhỉ? Sao lại bảo mình làm gì Bạch Hà?

- Cô ấy ân cần hỏi thăm ông nội em đó.

Diệp Hạo cười khổ nói.

- Chẳng lẽ anh không biết tôi đang trêu đùa sao?

Vẻ mặt Bạch Hà ấm ức nói.

- Vậy cô không biết tôi cũng đang trêu đùa sao?

Diệp Hạo cũng cảm thấy oan uổng.

- Vậy sao anh lại kéo tôi vào danh sách đen?

Bạch Hà nhìn chằm chằm Diệp Hạo hỏi.

Bạn học trong lớp càng trợn mắt há miệng vì câu đó.

Bọn họ vừa mới thêm Q chat của Bạch Hà mà cô không đồng ý, sao người này lại chủ động kéo Q chat của cô nàng vào danh sách đen nhỉ?

- Không phải tôi đã nói rồi sao? Chúng ta không quen.

Diệp Hạo rất chán ghét loại cảm giác bị vây xem này.

- Nếu cô không có chuyện gì thì đừng làm phiền tôi!

- Anh…

Bạch Hà còn chưa nói hết câu đã bị Trương Lan kéo lại.

- Này này, tiết chế, thục nữ chút xíu cho chế!

Trương Lan nhỏ giọng nói.

Bạch Hà a một tiếng, lúc này mới ý thức được vừa rồi mình không thục nữ cỡ nào? Cô vội vàng ngồi xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.

- Xong rồi, xong rồi, hình tượng của tôi, aa

Trương Lan không khỏi che miệng cười khẽ.

- Cậu còn cười, cậu còn cười, nếu không vì cậu, tôi có thể bị Diệp Hạo nhục nhã vậy sao?

Bạch Hà véo Trương Lan.

- Dừng dừng dừng.

Trương Lan vội vàng cầu xin tha thứ.

- Không phải Diệp Hạo chỉ kéo cậu vào danh sách đen thôi sao? Sao chuyện này thăng lên làm nhục rồi?

- Tôi mặc kệ, dù sao tôi phải khiến anh ta đẹp mặt.

Bạch Hà hừ lạnh nói.

Mỗi người đều có tâm tư.

Diệp Hạo đồng ý lời mời kết bạn của Trương Lan từ chối lời mời kết bạn của Bạch Hà, bởi vậy cho dù Diệp Hạo không trả lời, khó chịu trong lòng Trương Lan đã không còn.

- Lát nữa các em cầm thẻ sinh viên đi lĩnh quân trang của mình, từ ngày mai bắt đầu huấn luyện quân sự trong một tháng, nếu đến lúc đó ai có thể lấy được danh hiệu Tiêu Binh, tôi sẽ cho các em một học phần.

- Có lẽ các em còn chưa biết chế độ tốt nghiệp của đại học Trung Y, nhỉ?

Lãnh Tuyết liếc mắt nhìn xung quanh một cái rồi nói tiếp.

- Muốn lấy được chứng chỉ học vị bốn năm của đại học Trung Y, các em phải lấy được 200 học phần, nói cách khác mỗi năm các em đều phải lấy được 50 học phần.

- Mỗi năm các em đều có mười môn học, trong đó có năm môn các em phải nhất định phải học, năm môn còn lại được tự chọn.

- Mỗi ngành học, các em thi được 60 điểm trở lên lấy được hai học phần, thi được 70 điểm trở lên lấy được ba học phần, thi được 80 điểm trở lên bốn học phần, thi được trên 90 điểm năm học phần, còn nếu thi max điểm sáu học phần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.