“Ừm? Đây là đâu? Ta còn sống sao?”
Tiêu Hạo mơ hồ tỉnh lại, toàn thân không thể động đậy một cái làm hắn cười khổ không thôi.
“Xương cốt gãy hết rồi,may mắn không có ngủm. Hệ thống, chữa trị.”
“Đinh, chữa trị thành công, khấu trừ một trăm sáu mươi vạn điểm.”
“Cái gì? chữa trị đến lượt thứ năm rồi?”
Sắc mặt Tiêu Hạo có điểm không tốt, bản thân chỉ có mười lượt chữa trị thì đã dùng hết năm lượt. Xem ra sau này cần phải cẩn thận hơn, đúng là đã nghèo còn mắc cái eo, con kiến đụng con voi kém chút bị dẫm chết, số Hạo ca thật khổ mà.
Thương thế cũng khôi phục hoàn toàn, Tiêu Hạo đứng lên đưa cặp mắt nhìn quanh quan sát tình huống hiện tại.
Nơi này là một hang động tối om không chút ánh sáng, Tiêu Hạo phải mở ra phá vọng chi nhãn nhìn một chút mới có thể nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh.
Càng đi sâu vào trong, Tiêu Hạo càng cảm giác hang động này có chút bất phàm cùng cổ lão, bên cạnh đó, từ đầu đến cuối rất yên tĩnh, đến cả tiếng gió rít qua khe hang cũng không nghe thấy.
“Đây…”
Tiêu Hạo đến vị trí cuối hang, khi hắn nhìn thấy cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc.
“Người trẻ tuổi, ngươi có hay không mang theo tín vật để mở ra truyền thừa?”
Đứng cuối hang động là một người, nhưng làm Tiêu Hạo cảm thấy nghi hoặc là trên người kẻ này không có khí tức sinh mệnh giống bao người khác.
“Khôi lỗi?”
Tiêu Hạo có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-he-thong/2476119/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.