Chương trước
Chương sau
Kết thúc tu luyện mà rời khỏi tu luyện tháp, hiện tại cũng đã gần 6 giờ tối, Tiêu Hạo nhận điện thoại của nhà mình ba người đang du lịch ở Hà Lan gọi về.

Sau một lúc nói chuyện điện thoại, Tiêu Hạo lái xe đến học viện tình thương của mình.

Đến khu vực bí mật huấn luyện, Tiêu Hạo hài lòng gật nhìn thành quả gần một tháng nay của những cô nhi này.

“Ông chủ, hiện tại em có thể vận dụng thành thạo được dị năng rồi.”

Triệu Ánh Nhật một bên nhìn thấy Tiêu Hạo đến mà kích động hô lên.

Khẽ quát một tiếng, Triệu Ánh Nhật vung tay lên tạo ra một luồng sóng lửa hình xoắn ốc đánh vào khôi lỗi vị trí trung tâm.

Nhìn thấy lực công phá của dị năng, Tiêu Hạo ẩn ẩn mang chút kinh ngạc: so với pháp thuật của Trúc Cơ tu sĩ miễn cưỡng có thể đem ngang hàng nếu đến đại thành.

Có điều, Tiêu Hạo hiểu được thức tỉnh dị năng trong người sẽ nhận một số hạn chế nếu như không khai thác đúng phương hướng.

Từ Quốc An cục cung cấp tin tức, Tiêu Hạo biết được dị năng chia thành 6 cấp D, C, B, A, S, SS. Dị năng giả cấp D thấp nhất có lực lượng tương đương với Luyện Khí tầng bốn tầng năm tu sĩ, cấp SS là cao nhất mạnh mẽ ngang hàng với tu sĩ Kim Đan cửu chuyển.

Mà vấn đề thức tỉnh dị năng chỉ có người phương Tây mới đủ xác suất thức tỉnh dị năng trong người, có khi còn xuất hiện những phần tử đột biến gen nữa.

Tiêu Hạo đang cân nhắc vấn đề là có nên cho những cô nhi thiên phú hạn chế nuốt thuốc dị năng hay không.

“Hệ thống, theo mi thì Hạo ca có nên nuôi dưỡng một quân đoàn dị năng cho mình không?”

“Đinh, bản hệ thống kiến nghị kí chủ hiện tại không nên sử dụng nước thuốc dị năng để bồi dưỡng thế lực.”

Nghe hệ thống đưa ra kiến nghị, Tiêu Hạo không hiểu hỏi.

“Tại sao lại không?”

“Nước thuốc dị năng một khi phục dụng thì rất khó có cơ hội để trở thành tu luyện giả vì tiềm năng được khai thác gần như toàn bộ, không gian phát triển cùng năng lực hạn chế. Mà tu luyện giả không gian phát triển sẽ lớn hơn nhiều so với dị năng giả.”

“Nói vậy là dị năng giả lợi một, tu luyện giả lợi đến trăm rồi?”

“Kí chủ có thể hiểu như vậy.”

Tiêu Hạo cảm thấy hệ thống đưa ra đề nghị có lý, suy nghĩ một chút cũng từ bỏ ý nghĩ dùng dị năng đi bồi dưỡng thế lực đi.

“Cô làm rất tốt, lực tấn công đã tương đương với một kích toàn lực của tu sĩ Luyện Khí tầng bảy.”

Nghe Tiêu Hạo khen ngợi, Triệu Ánh Nhật có chút tò mò hỏi.

“Ông chủ, ngài nói em tu theo dị năng thì sau này có thể chiến đấu với những người tu luyện mạnh mẽ hơn được sao?”

Tiêu Hạo nghe vậy lắc đầu.

“Điều đó là không thể, dù sao năng lực của dị năng giả rất hạn chế, còn tu luyện giả cái họ tu luyện là con đường dẫn đến đạo, chỉ có những người mang thiên phú cùng tư chất phù hợp mới có thể tu luyện. Đó là nguyên nhân như cô thấy một số người trong nhóm cô nhi lại được tôi tách ra để huấn luyện riêng là như vậy.”

Triệu Ánh Nhật nghe vậy có chút thất vọng.

“Chẳng lẽ không có thiên phú cùng tư chất phù hợp thì không thể thành tu luyện giả hay sao? Hai thứ đó quả thật quan trọng như vậy?”

Tiêu Hạo trầm ngâm một chút nhưng cũng không phủ nhận lời nói của Triệu Ánh Nhật.

“Quan trọng thì quan trọng, nhưng chưa hẳn đúng hoàn toàn. Tu luyện là dựa theo thiên đạo quỹ tích định ra pháp tắc để tu sĩ theo đó mà làm. Có một số trường hợp không có thiên phú cùng thể chất tốt để tu luyện mà vẫn trở thành tu sĩ mạnh mẽ đấy thôi. Có điều trường hợp tu sĩ như vậy hiếm như lá mùa thu, cần đòi hỏi ý chí cùng nghị lực, kiên nhẫn cùng may mắn nghịch thiên thì còn có thể làm được.”

Triệu Ánh Nhật chỉ biết ảm đạm thở dài, Tiêu Hạo cũng biết suy nghĩ trong lòng cô gái nên cũng không biết nói thế nào.

Dù sao đã thức tỉnh dị năng, trở thành một dị năng giả thì rất khó để trở thành tu luyện giả.

“Được rồi, cô cùng đến đối chiến với tôi nào, để tôi nhìn xem trong gần một tháng qua cô tiến bộ thế nào.”

Triệu Ánh Nhật nghe vậy gật đầu rồi bắt đầu vận dụng dị năng tấn công Tiêu Hạo, hai bên cũng bắt đầu đối chiến.



Kết thúc một ngày ở học viện tình thương, Tiêu Hạo lái xe về nhà. Mấy nữ tất cả đều bận rộn tìm kiếm thiên tài địa bảo để tu luyện, Ninh Tuyết Yên cùng Khương Du Du sau khi về nhà một chuyến thì đi cùng đến khu vực Hoàng Liên sơn mạch tìm kiếm linh dược tu luyện đi.

Làm Tiêu Hạo vô cùng bất đắc dĩ là mặc dù bản thân có hệ thống nhưng không thể mua sắm được linh dược hay đan dược để cấp cho mấy nữ tu luyện nhanh hơn. Vì vậy mới có tình huống hiện tại các nàng phải tự đi tìm rồi.

Dương Sơ Tuyết cùng Alicia thì không chú trọng mấy đến việc tu luyện mà chỉ vùi đầu vào kinh doanh hỗ trợ cho tập đoàn Tiêu Hạo ngày một lớn mạnh. Ngoại trừ thời gian nghỉ ngơi cùng Tiêu Hạo song tu ra thì hai nữ rất ít chủ động tu luyện.

“Mẹ nó chứ, ngoại trừ mua đc mấy cái trận pháp tu luyện thì chả còn gì có thể giúp các nàng tu luyện nhanh hơn cả. Linh dược trong không gian dược điền thì chỉ có linh dược cấp thấp nên chẳng giúp được gì, aizzz số Hạo ca thật khổ a. Hệ thống chung cực toàn năng mà một cọng linh dược cũng không bán là thế nào.”

Trong lòng đậu đen rau muống hệ thống một lúc, Tiêu Hạo cảm thấy nhàm chán mà bắt đầu thu thập dược liệu rồi lấy ra luyện đan.

“Đinh, luyện chế thành công dưỡng nhan đan: 15 viên trung phẩm, 1 viên thượng phẩm, 4 viên cực phẩm, kinh nghiệm + 3000 exp.”

“Đinh, luyện chế thành công dưỡng thú đan: 3 viên thượng phẩm, 7 viên cực phẩm, kinh nghiệm +1500 exp.”

“Đinh, luyện chế thành công tụ khí tán: 5 viên trung phẩm, 5 viên thượng phẩm, kinh nghiệm + 2000 exp.”

“Đinh, luyện chế….”

Thủ pháp luyện đan của Tiêu Hạo sau hơn một tháng thời gian thực tế vào tu luyện tháp gia tốc thời gian mà ngày càng lô hỏa thuần thanh, quen tay hay việc.

Chờ đến khi âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên lần nữa, Tiêu Hạo mới kết thúc quá trình luyện đan.

“Đinh, chúc mừng kí chủ thăng cấp thành công chức nghiệp luyện đan sư lên tam phẩm.”

“Cuối cùng đã lên tam phẩm luyện đan sư.”

Tiêu Hạo thở phào một cái, theo đó mà bắt đầu tiếp tục hành trình gian khổ mở ra khiếu nguyệt hoàn thành bước đầu Vạn Tượng trúc cơ.



Sau mấy ngày, Tiêu Hạo vẫn còn ở trong tu luyện tháp bế quan.

“Phá cho ta.”

Tiêu Hạo đang ánh mắt nhắm nghiền mà ngồi xếp bằng đột nhiên mở ra hai mắt quát lên. Trong cơ thể một chỗ khiếu huyệt vang lên tiếng răng rắc như có vật gì đó muốn phá kén mà ra.

“256 cái khiếu huyệt mở ra thành công. Khu đầu tiên tiểu thừa vạn huyệt cũng kích hoạt.”

Tiêu Hạo trong lòng vô cùng kích động, tiểu thừa vạn huyệt mở ra khu đầu tiên khiến Tiêu Hạo có thể làm được chuyện mà các tu sĩ Luyện Khí kỳ khác không làm được: vận chuyển tiểu thừa 256 cái khiếu huyệt này để tăng cường sức bền của bản thân, nói đúng hơn là hiện tại Tiêu Hạo bằng vào sức mạnh thân thể mình đã có thể bằng một quyền đủ để miểu sát tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ trở xuống.

“Haha lực lượng thật mạnh mẽ, thật cuồng bạo.”

Tiêu Hạo cất tiếng cười to mà vung từng quyền từng cước cảm nhận được thân thể của bản thân biến hóa.

“Nếu như cộng thêm Bất Diệt Thiên công đạt đến mức độ nhập môn, Hạo ca gặp Kim Đan tu sĩ phía dưới là vô địch thủ.”

Mang theo tâm trạng vui vẻ rời khỏi tu luyện tháp, đây là lần đầu tiên Tiêu Hạo bế quan trong tu luyện tháp lâu đến vậy.

Nhìn trong điện thoại vài chục cuộc gọi, có từ Quốc An cục, lão mẹ cùng nhóm bà xã gọi điện, Tiêu Hạo cười khổ một tiếng.

“Quả nhiên bế quan khổ tu thật cực khổ a, vẫn là ở bên ngoài sinh hoạt vui vẻ nhất.”

Sau khi gọi điện báo cho cả nhà không có việc gì, Tiêu Hạo xuống nhà lái xe rời đi.

Tìm một quán bún thịt nướng đậu phộng ven đường, Tiêu Hạo tiến vào gọi một tô nhiều thịt cùng rau sống. Dù không muốn khoa trương nhưng cứ việc mang xe theo thì lại bị người khác nhận ra.

“Mọi người nhanh nhìn, là Hạo chủ tịch.”

“Ông trời ơi, Hạo chủ tịch lại đi ăn ở một quán ven đường, điều này có chút không thực tế đi.”

“Nhưng cái này cũng phù hợp phong cách của cậu ấy à, Hạo chủ tịch sống vô cùng cần kiệm cùng điệu thấp. Có tiền nhưng không xa xỉ, giàu mà không kiêu căng hống hách.”

Tiêu Hạo quả thật bó tay, đi ăn cũng gặp đủ phiền phức. Đang lúc muốn chuẩn bị đánh bài chuồn, đột nhiên Tiêu Hạo trong lòng có dự cảm không tốt. Theo bản năng lách qua một cái, một tiếng nã súng vừa phát ra bắn vào chỗ Tiêu Hạo vừa mới tránh đi.

Vì kẻ bắn súng lắp vào ống giảm thanh nên Tiêu Hạo chỉ có thể nghe được mơ hồ phương hướng nổ súng.

“A, có người nổ súng.”

Không biết là người nào hét lên làm mọi người đang vây quanh hốt hoảng mà chạy trốn. Tiêu Hạo nhìn thấy đám đông chạy loạn mà âm thầm nhíu mày.

Đột nhiên, một thanh dao găm sắc bén từ đằng sau đâm đến, Tiêu Hạo hừ lạnh một tiếng, dao găm cắm vừa chạm vào lưng của Tiêu Hạo thì chỉ bị rách áo mà bị gãy đoạn ra làm đôi.

Gã sát thủ thấy ám sát không thành mà muốn lẫn vào đám đông chạy trốn, Tiêu Hạo quát lên một tiếng.

“Chạy đi đâu.”

Vận dụng lực lượng cơ thể của bản thân nhảy vọt lên cao hướng gã sát thủ túm lấy bả vai của hắn.

Tiêu Hạo đang muốn khống chế lại kẻ này, nhưng làm hắn ngoài ý muốn là thằng này không biết từ lúc nào đã tắt thở mà trợn mắt lên gục xuống.

Nhóm người xung quanh khi chứng kiến cảnh tượng này mà chụp hình quay phim lại hét lên. Tiêu Hạo không nhịn được hét lớn móc từ trong túi ra tờ giấy chứng nhận của Quốc An cục.

“Tất cả mọi người bình tĩnh đừng quay chụp, tôi là người của cục an toàn quốc gia, việc này liên quan đến trọng án nên xin mọi người giữ bí mật.”

Nhóm người nghe vậy mà sợ hãi than, không ít cô gái khi biết thân phận khác của Hạo chủ tịch là đặc công thì vô cùng kích động. Tiêu Hạo cũng rất bất đắc dĩ: bọn người ám sát mình vẫn còn một tên chạy thoát, nếu như việc này gây liên lụy đến người thường thì quả thật hỏng bét.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.