Chương trước
Chương sau
Nhìn xem nhóm lễ vật được buff cho mình cùng lượt like và theo dõi kênh trực tiếp tăng vọt lên, Tiêu Hạo cười lộ hàm răng trắng nói với người xem.

“Cảm ơn mọi người ủng hộ kênh trực tiếp của tôi, lần tới tôi nếu có phát trực tiếp sẽ có thông báo trước 1 ngày. Sau cùng là lời chào tạm biệt, tôi còn có việc nên phải ngừng trực tiếp ở đây. Còn 1 việc nữa là cảm ơn mọi người tặng cho tôi biệt danh Hạo chủ tịch, tôi rất thích nó và sẽ đặt làm tên của kênh mình luôn. Chúc mọi người buổi tối vui vẻ, tạm biệt.”

Đóng lại kênh trực tiếp của mình, Tiêu Hạo nhìn đồng hồ trời cũng đã gần 7 giờ mà có chút không ý tứ gãy đầu nói với Chu Mẫn.

“Xin lỗi cô Mẫn, tôi hiện tại cũng có việc rồi, mong cô thông cảm nha.”

Chu Mẫn lúc này cũng có ý định xin Tiêu Hạo giúp đỡ nên nói ra.

“Làm phiền Tiêu thần y có thể nán lại nghe tôi nói đôi lời được không?”

“Cô cứ nói đi, 5 phút thôi chứ tôi quả thật là có việc gấp.”

“Tôi muốn mời Tiêu thần y làm thầy thuốc bộ phận nam y của bệnh viện chúng tôi, không biết ý của cậu thế nào?”

Tiêu Hạo có chút khó xử mà lắc đầu từ chối.

“Xin lỗi cô Mẫn, tôi quả thật trừ việc học ra còn phải bận việc xử lý vấn đề của công ty rất nhiều, thứ lỗi tôi không thể chấp nhận làm thầy thuốc của bệnh viện được.”

Chu Mẫn dù có chút thất vọng nhưng không cưỡng cầu mà đưa cho Tiêu Hạo tấm danh thiếp.

“Đây là danh thiếp của tôi, nếu như thần y đổi ý thì có thể liên lạc để tôi sắp xếp.”

Tiêu Hạo cũng không tiện từ chối mà cầm danh thiếp gật đầu.

“Được, nếu như có thời gian tôi sẽ xem xét. Vậy đi, còn bây giờ tôi cũng có việc về trước, Mộng Nghiên cô ở lại chăm sóc bác gái cho nàng uống thuốc đều đặn là được.”

Nhìn thân ảnh Tiêu Hạo chậm rãi đi xa, Chu Mẫn thấp giọng nói thầm.

“Người này không đơn giản, chẳng lẽ là con em của mấy gia tộc lớn sao?”



Quán bar Thiên Đường nơi mà Tiêu Hạo cùng Cao Viễn ghé vào hôm qua hiện tại đang tiếp một vị khách quý.

Trong phòng quản lý vang lên kịch liệt tiếng thở dốc cùng thanh âm không phù hợp với trẻ em.

Sau một lúc, Thiết Hùng mới vứt xuống đất như khối bùn nhão Thiết Tâm Nhi nhưng nội tâm vẫn chưa thỏa mãn.

“Mẹ nó quá chán, mày công phu hầu hạ tao vẫn không tiến bộ một chút là thế nào?”

Thiết Tâm Nhị thấy Thiết Hùng lộ vẻ bất mãn, trong lòng vô cùng ủy khuất: ngài không đến để người ta hầu hạ thì làm sao có thể tiến bộ đây, chẳng lẽ đi thực hành hầu hạ nam nhân khác thế nào rồi về chiếu cố tốt ngài à?

“Ông chủ, em xin lỗi, lần sau em sẽ hầu hạ ngài tốt hơn.”

“Thôi quên đi, tao cũng bị mày làm mất cả hứng. Mày nói cái thằng nhóc hôm qua đến đây là người mà bọn tao đang tìm kiếm?”

Thiết Tâm Nhi khẳng định gật đầu.

“Vâng đúng vậy, căn cứ vào thông tin tình báo thì là thằng này không thể nghi ngờ.”

“Mày làm rất tốt, nhưng tạm thời cũng đừng có hành động thiếu suy nghĩ. Đám người tu luyện của S quốc cũng không phải ăn chay, với lại tao còn nhận được tin tức là nhóm đại năng ẩn vực cũng đã đến rồi, không nên hành động thiếu suy nghĩ mà làm lỡ kế hoạch trăm năm của bọn tao. Mày nghe vậy đã hiểu chưa?”

“Nô tì đã hiểu, ông chủ lại đến nữa đi, người ta còn muốn mà.”

“Hắc hắc, tiện tỳ dâm đãng để thiếu gia đến cho mày bay lên 9 tầng mây.”

Thiết Hùng lại xách Thiết Tâm Nhi lên mà từng đợt mạnh từ phía dưới, trong phòng cũng bắt đầu vang lên tiếng rên rỉ đầy phóng đãng.



Quốc An cục tổng bộ, Hướng Quốc Trung nghe toàn bộ báo cáo tin tức mới nhất từ Địch Quốc Thắng, khuôn mặt lâm vào suy nghĩ. Sau một lúc, Hướng Quốc Trung mới đưa ra quyết định.

“Địch lão, nếu như trước đó lời nói ẩn vực đại năng muốn bảo hộ người này thì có chút khó làm, chúng ta còn chưa phân biệt địch hay bạn thì hiện tại ta cũng đoán được phần nào.”

“Người này nếu như đã xuất ra phương thuốc chữa ung thư cũng những loại đan dược cấp thấp khác thì chứng minh hắn muốn nhúng tay đánh chủ ý vào thế tục giới. Việc này đến ta cũng không rõ rốt cuộc là chủ ý của phía ẩn vực hay là cá nhân riêng hắn.”

“Có 1 điều không thể phủ nhận là hắn chủ ý này lại dễ làm mất cân bằng giữa thế tục giới cùng tu luyện giới. Tuy chưa đến mức nghiêm trọng nhưng nếu kẻ này là một người có ý đồ cùng dã tâm xấu thì vô cùng nguy hiểm.”

Dừng lại một chút, Hoàng Quốc Trung đưa ra mệnh lệnh.

“Địch lão, chuyện này làm phiền ông cử người thích hợp thăm dò học sinh Tiêu Hạo này tích cách cùng nhân phẩm thế nào. Nếu không có vấn đề gì thì chúng ta có thể mời chào hắn, còn nếu như có ý đồ xấu gây bất lợi cho S quốc mà nói, dù có đại năng ẩn vực bảo vệ cũng phải bằng mọi giá diệt trừ. Nếu như vạn nhất xảy ra việc đó thì tôi sẽ báo cáo lên cấp trên để bọn họ ra mặt giải quyết.”

“Được rồi, Hướng lão yên tâm, vậy việc này tôi sẽ để Na Na đến xử lý.”

“Ừ, tôi cũng đồng ý cho cháu gái ông đến dò xét người này.”



Tiêu Hạo sau khi về nhà cùng mấy nữ thân mật một hồi rồi vào tu luyện tháp tiếp tục quá trình hấp thụ đạo cơ đan bồi dưỡng căn cơ trở lại.

“Ài chán thật, căn cơ quả thật là vô cùng khó mà vững chắc lại à nha. Đại thụ rỗng ruột, móng nhà không vững thì tu bổ lại đúng là khó khăn.”

Tiêu Hạo có chút buồn bực nói thầm, hệ thống thanh âm vang lên an ủi cũng làm Tiêu Hạo có chút ngoài ý muốn.

“Đinh, mời kí chủ không nên quá phiền não, căn cơ dù trọng yếu nhưng cũng không phải 1 sớm 1 chiều là có thể bù đắp trở lại. Dưới hệ thống trợ giúp, tin chắc kí chủ thời gian vững chắc căn cơ sẽ không xa. Bản hệ thống đề nghị kí chủ trước tiên nên tiến hành lĩnh ngộ ý cảnh đã.”

Tiêu Hạo khi nghe được hệ thống tự luyến mà biểu thị im lặng: đậu xanh, vòng vo một hồi cũng là quy công cho mày tự khen mình. Hệ thống mà vẫn còn tự luyến hơn cả Hạo ca đây.

“Đúng rồi làm sao quên mất đâu.”

Tiêu Hạo lấy ra từ không gian trữ vật tấm phiếu lĩnh ngộ ý cảnh miễn phí 1 ngày, tâm thần tiến vào trong nó mà mặc niệm sử dụng, lúc này trong đầu Tiêu Hạo hiện ra mấy cái lựa chọn ý cảnh tu luyện.

“Ồ, lại có không gian cùng thời gian ý cảnh?”

Tiêu Hạo kinh ngạc nhìn chòng chọc lấy 2 lựa chọn không gian cùng thời gian, ánh mắt trở nên nóng bỏng tựa như nhìn thấy một tuyệt thế mỹ nhân. Nhưng làm Tiêu Hạo có chút chần chờ là phiếu lĩnh ngộ chỉ được chọn 1 cái, việc này làm Tiêu Hạo vô cùng xoắn xuýt không biết chọn cái nào thì tốt hơn.

Thời gian cùng không gian ý cảnh là 2 loại ý cảnh vô cùng nghịch thiên cùng thực dụng ý cảnh, được người tu luyện xưng là ý cảnh cự đầu. Không gian ý cảnh nếu lĩnh ngộ có thể hoành không na di chạy được ra một khoảng cách dựa vào không gian lĩnh ngộ, ngoài ra khi đạt đến cảnh giới cao thâm có thể xé rách không gian mà thuấn gian di động từ khoảng cách rất xa, thậm chí có thể đặt bẫy trong không gian mà đánh lén kẻ địch. Thời gian ý cảnh cũng trâu không kém, nó có thể áp dụng định chỉ thời gian cùng vô số công dụng nhưng phải phối hợp cùng không gian mới có thể phát huy tác dụng cực hạn.

“Là thời gian ý cảnh hay không gian ý cảnh đây?”

Suy nghĩ một chút, Tiêu Hạo cũng quyết định lựa chọn không gian ý cảnh tu luyện bởi vì nó thực dụng hơn thời gian ý cảnh nhiều lắm. Vì thời gian ý cảnh ở giai đoạn hiện tại đối với Tiêu Hạo mà nói vô cùng gân gà, có cũng được mà không có cũng chả sao. Còn không gian ý cảnh lĩnh ngộ được có thể ở thời khắc mấu chốt làm lá bài tẩy để chạy trốn.

Ở hệ thống tiến hành xuyên toa đến địa địa điểm ngẫu nhiên trong chư thiên vạn giới, Tiêu Hạo cũng thở ra một hơi vì địa điểm lần này truyền tống không phải trên Thiên Huyền đại lục địa điểm của 2 tiểu ma nữ kia mà là một mảnh trung thiên thế giới khác gọi Huyền Linh đại lục.

Theo hệ thống thông tin đề cập đến, Tiêu Hạo cũng biết nơi lĩnh ngộ không gian áo nghĩa là một mảnh cấm địa gọi Loạn Táng không gian, quanh năm nơi này đều có không gian phong bạo quét qua thường xuyên. Tùy vào khu vực mà không gian phong bạo có mạnh có yếu.

Tiêu Hạo vừa tiến vào Loạn Táng không gian đã kém chút bị không gian phong bạo xoắn thành thịt vụn nhiều lần. Ở chật vật chạy trốn tìm kiếm chỗ an toàn, Tiêu Hạo cuối cùng cũng tìm được chỗ không gian phong bạo thổi qua tần suất ít nhất mà lĩnh ngộ.

Nhập định tiến vào trạng thái lĩnh ngộ, trong đầu Tiêu Hạo bắt đầu có một ít cảm ngộ về không gian ý cảnh.

“Không gian là gì? vì sao có không gian?”

“Không gian, thời gian, sự vật đều vì tương tác lẫn nhau mà tồn tại.”

“Ý chí của ta hòa cùng không gian, không gian là ta, ta là không gian.”

“Không gian mênh mông rộng lớn bao quát ý chí của ta, dùng không gian làm căn cơ ý chí của đạo, ý chí ta là không gian, không gian là ta ý chí.”

“Không gian tinh hoa là vũ trụ mô hình thu nhỏ, tinh hoa này cùng ý chí ta là một. Đúng, là hòa làm một thể, xem ý chí của ta chính là không gian tinh hoa.”

Tiêu Hạo sao một thời gian rơi vào trạng thái không minh ngộ đạo cũng dùng 2 mắt mở ra lóe lên một đạo tinh quang thấp giọng lẩm bẩm.

“Vẫn chưa được, không gian ý cảnh quả thật khó hơn mình tưởng tượng nhiều.”

Thấy thời gian vẫn còn 11 giờ lĩnh ngộ, Tiêu Hạo muốn tiếp tục nhắm mắt tiến vào nhập định, hệ thống thanh âm cảnh báo vang lên.

“Cánh báo kí chủ, cảnh báo kí chủ, nguy hiểm đến gần, hệ thống tiến hành khẩn cấp truyền tống, bắt đầu đếm ngược xuyên toa 5, 4, 3, 2, 1...”

Tiêu Hạo khuôn mặt có chút mộng bức mà chả hiểu cái mô tê gì lại bị hệ thống cho xuyên toa trở về.

Ở thời điểm Tiêu Hạo vừa xuyên toa rời đi, một cái thiếu niên trên người ăn mặc lộng lẫy khôi giáp màu hoàng kim nhìn vô cùng cao quý cùng khí phách vương giả, trong tay cầm lấy một thanh kim sắc Long thương bay đến.

Trên người hắn bắt đầu tiết ra những tia lưu ly kim sắc hình thành vòng bảo hộ chặn lại không gian phong bạo mà thấp giọng lẩm bẩm.

“Kỳ quái, rõ ràng là vừa phát hiện khí tức yếu ớt của một tu sĩ mà hiện tại lại không thấy, chẳng lẽ ta xuất hiện ảo giác?”

Lắc đầu cũng không muốn nghĩ nhiều, thiếu niên loại bỏ tạp niệm trong đầu mà lấy ra khối sinh mệnh ngọc đồng tiếp tục hành trình tìm kiếm tung tích sư phụ mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.