Tô Tích Trúc dùng thần thức quan sát thấy Tiêu Hạo đột nhiên biến mất, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn: thằng này lại có không gian dạng pháp bảo chứa người sống.Nàng lúc này ngày càng hiếu kỳ về thân phận của Tiêu Hạo.Một cái Luyện Khí kỳ tự nhận mình là đại ca của Chung Diệu Tài, bản thân lại mang theo trong người không gian pháp bảo sẽ không đơn giản như mặt ngoài nàng tưởng tượng.
Trong đầu lóe lên vô số suy nghĩ, Tô Tích Trúc khóe miệng nhếch lên một cái đường cong, lấy smartphone ra bấm gọi điện thoại một cái dãy số.
…
Phía một góc khu vực ăn chơi giành cho mấy cái phú hào.Trong một căn phòng hào hoa sang trọng, một cái đàn ông trung niên béo lùn thần sắc sợ hãi nhìn một cái nữ nhân áo đen quấn băng trên mặt run giọng.
“Mày … mày là con nào?”
Đàn ông trung niên béo lùn trong lòng chửi mẹ: tao đang sắp xách thương ra trận đâu, từ đâu chạy ra đến con nhỏ quấn băng trên mặt phá hỏng ông mày chuyện tốt.
Phan Đình Tầm Nguyệt nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên béo mập thanh âm lạnh lùng không chút tình cảm vang lên.
“Nguyễn Chí Khoan, 43 tuổi, CEO của công ty VLXD Encom nắm giữa 30% cổ phần.Nhiều lần thực hiện nhập lậu hàng hóa đánh tráo thật giả, đầu tư trục lợi, ăn nhận hối lộ, có quan hệ vụng trộm cùng 5 cô bồ nhí, nhiều công trình dùng VLXD của công ty xảy ra tai nạn chết người nhưng bị lấp liếm lại.Thỉnh thoảng theo hắc đạo có quan hệ, chơi cần sa cùng thuốc lắc.”
“Mày nói xem những việc làm của mày đã đủ để chết chưa?”
Nguyễn Chí Khoan nghe nàng nói toạt ra những hành động phạm tội của mình, nội tâm kinh hãi không thôi chỉ Phan Đình Tầm Nguyệt quát.
“Con điếm, mày dám nắm tao cái cán, tao liều mạng với mày.”
Lúc này bất chấp có nguy hiểm gì không, Nguyễn Chí Khoan biết chứng cứ đã bị lộ, bản thân cũng phải bị bóc lịch cả đời, tuyệt lộ đến thì chỉ có liều.
Phan Đình Tầm Nguyệt lạnh rên một tiếng vung chưởng hấp Nguyễn Chí Khoan lại gần mình mà vận chuyển Hấp Huyết Ma kinh hút hết toàn bộ sinh mệnh bản nguyên.
Nguyễn Chí Khoan từ giãy giụa đến gương mặt thống khổ cầu xin tha thứ.Cuối cùng lại bị hút cạn bản nguyên sinh mệnh lực mà bốc hơi chỉ còn bộ quần áo rơi trên đất.
Cô gái ngành ngồi trên giường mà ngốc trệ nhìn toàn bộ quá trình Nguyễn Chí Khoan sợ hãi đến bị bốc hơi khỏi thế gian.Nàng lúc này thấy Phan Đình Tầm Nguyệt đến gần mà vô cùng hoảng sợ xua tay hô lên lùi về phía sau.
“Đừng đến đây … đồ ác ma đừng đến đây.”
Phan Đình Tầm Nguyệt ánh mắt chán ghét nhìn cô gái ngành này.Nàng bình sinh ghét nhất là những người phản bội cùng nữ nhân dùng thân thể đi bán mình đổi lấy vật chất hư vinh.
“La Châu, 23 tuổi, bỏ học từ năm cấp 3, vì trong nhà cuộc sống khó khăn mà đi theo đám công tử nhà giàu, bỏ mặt cha mẹ ở nhà bệnh không ai lo, tiền cũng không cấp một đồng mà chỉ biết tiêu xài ăn chơi.Năm 22 tuổi bị dính bệnh AIDS, vì muốn trả thù đời mà quyết tâm muốn làm gái ngành đi truyền nhiễm AIDS cho đám đàn ông thanh niên.”
“Cô nói xem một cái nhân cách vặn vẹo đến cặn bã như cô có nên đi chết không?”
La Châu đã triệt để kinh sợ, cả người cứng ngắc không động được mà ngồi đơ ra đó trên giường.
Phan Đình Tầm Nguyệt cũng lười nói nhảm, vung tay lên mà làm bốc hơi nàng khỏi chốn này.Làm thịt xong 2 người, Phan Đình Tầm Nguyệt hài lòng gật đầu mà xoay người biến mất trong đêm tĩnh mịch.
Về đến nhà thay một bộ đồ, thay ra một bộ đồ, hóa giải súc cốt công hiệu lực mà trở về dáng ban đầu, Phan Đình Tầm Nguyệt thanh âm trong đầu vang lên.
“Cô gái thủ pháp ngày càng điêu luyện nha, cứ theo tiến độ này thì sẽ nhanh tiến cảnh.”
Phan Đình Tầm Nguyệt không trả lời mà lạnh lùng hỏi ngược lại.
“Chừng nào tôi có thể đánh bại hai con tiện nhân kia?”
“Cái này…”
Linh hồn trong đầu cũng lúng túng không thôi, cái này chấp niệm yêu của cô gái này cũng quá sâu à?thằng nhóc kia cũng chỉ có Luyện Khí kỳ thôi mà có cái gì hấp dẫn cô gái này yêu nó sâu như vậy đây?
Phan Đình Tầm Nguyệt lạnh rên một tiếng, cũng không chấp nhất hỏi tiếp mà không hiểu sờ mình khuôn mặt quấn băng vải.
“Lão già, khuôn mặt của tôi chừng nào mới có thể hoàn thành Huyết thể thuế biến?”
“Cô gái nhỏ, quá trình thuế biến về cơ bản đã hoàn thành.Nhưng cũng đừng dùng gương mặt thật của mình gặp người?”
Thanh âm trong đầu nói ra càng làm Phan Đình Tầm Nguyệt mơ hồ.
“Cô gái nhỏ bây giờ tháo băng quấn trên mặt ra mà nhìn đi.”
Phan Đình Tầm Nguyệt tháo ra băng quấn kín trên mặt, đến tấm gương đầu tủ mà nhìn vào.Khi nhìn đến trong gương khuôn mặt, Phan Đình Tầm Nguyệt ánh mắt có chút ngốc nhìn chằm chằm vào không muốn dời mắt.
Trong gương nào có gương mặt hơi dài cùng cái răng thỏ chìa ra từ miệng quen thuộc.Mà thay vào đó là gương mặt đẹp đến hoàn mỹ tỳ vết là không hiện ra trong gương.
Chân mày mỏng như cánh ve, ánh mắt thỉnh thoảng lấp lánh màu huyết hồng hiện lên đồ án hình trăng lưỡi liềm cùng 3 cái ấn ký hình chữ vạn (卍) xung quanh nó trong con ngươi.
Phan Đình Tầm Nguyệt nhìn chính mình trong gương, ánh mắt thất thần mà như hãm sâu vào trong cặp mắt yêu dị huyết hồng với đồ án kỳ lạ.Linh hồn trong đầu kinh hãi quát lên.
“Tỉnh lại.”
Phan Đình Tầm Nguyệt bị tiếng quát trong đầu cho tỉnh hồn lại có chút nghi ngờ.
“Lúc nãy là tôi bị làm sao?”
Linh hồn trong đầu lão già lúc này chấn kinh đã không nói nên lời mà nghẹn họng trân trối nhìn tình huống cặp mắt của Phan Đình Tầm Nguyệt cảm thán.
“Không ngờ lão già này lúc nửa sống nửa chết lại có thể nhìn thấy có người Huyết thể thuế biến lại bị cải tạo thức tỉnh Tà Nguyệt nhãn, mà thức tỉnh một lần là 3 cái nguyệt luân, cái này quả thật là…”
Phan Đình Tầm Nguyệt bị mấy lời nói của lão già cho càng mơ hồ rồi.
Cũng biết Phan Đình Tầm Nguyệt là người bình thường nên không biết những kiến thức này, linh hồn lão già trong đầu mới nói.
“Cô gái nhỏ, đầu tiên là chúc mừng cô cải tạo Huyết thể lại gặp vận may tuyên cổ thông kim đạt được thức tỉnh Tà Nguyệt nhãn.”
“Lão già, Tà Nguyệt nhãn này rốt cuộc là đôi mắt thế nào?lúc tôi nhìn thấy nó thì như bị hãm sâu vào trong?”
Linh hồn trong đầu không có ý tứ ho khan một cái.
“Cô gái nhỏ, xưng hô lão già lão già với ta cũng có chút câu nệ đi.Cô gái nhỏ cứ gọi ta Huyết lão là được.”
Không chờ Phan Đình Tầm Nguyệt đáp lời, Huyết lão như lâm vào hồi ức nói tiếp.
“Ta là Huyết Nguyệt nhất tộc tộc trưởng đời thứ 1342. Của bọn ta Huyết Nguyệt nhất tộc vốn là một chủng tộc thích sống điệu thấp, không muốn tranh đấu với các sinh linh khác.Nhưng trong tộc cũng có không ít người bị lợi dụng mà dẫn Huyết nhập ma, bắt đầu dùng công pháp tổ truyền đi sát hại sinh linh vô tội.Từ đó trong tộc tan đàn xẻ nghé, Huyết Nguyệt tộc từ đây cũng chìm vào dòng sông lịch sử.”
“Tổ huấn bọn ta có dặn, hấp thu bản nguyên sinh linh thì sẽ nhận lấy vô cùng vô tận nghiệp lực.Vì vậy mà ngài nói chỉ nên sử dụng nó để tiêu diệt những sinh linh tội ác chồng chất, nghiệp lực cũng sẽ vì thế mà cân bằng.Đó là nguyên nhân lão đầu ta đồng ý cho cô gái nhỏ chỉ giết người xấu để tăng cao tu vi là vậy.”
“Mà của ta bản Hấp Huyết Ma kinh giao cho cô gái nhỏ chỉ là một quyển tàn thiên bản thiếu.Nếu cô gái nhỏ đã thức tỉnh Tà Nguyệt tam luân nhãn, đây cũng là ý trời.Thôi thì ta sẽ mang hết sở học cả đời của ta truyền cho con.Với điều kiện là cô gái nhỏ phải bái ta làm thầy, ta sẽ truyền thụ cho con toàn bộ công pháp tổ truyền của Huyết Nguyệt tộc.Cô gái nhỏ thấy thế nào?”
Phan Đình Tầm Nguyệt mặt không đổi sắc hỏi ngược lại.
“Công pháp đầy đủ có phải rất lợi hại?”
Huyết lão gật đầu lại lắc đầu.
“Môn này công pháp tổ truyền là không ai có thể tiếp nhận được toàn bộ truyền thừa đầy đủ.Trừ khi có người mở ra Tà Nguyệt nhãn đạt được ba cái Nguyệt Luân như cô gái nhỏ mới có thể lĩnh ngộ toàn bộ môn công pháp này.Nhưng trong tộc ta từ xưa đến nay chỉ có 1 người đạt được ba cái Nguyệt Luân là người sáng tạo ra môn này công pháp.”
Phan Đình Tầm Nguyệt nghe vậy hỏi tiếp.
“Vậy học xong môn công pháp này là có thể đánh bại hai cái tiện nhân kia?”
Huyết lão: “...”
Trầm ngâm một hồi, Huyết lão mới nói.
“Có thể.”
Phan Đình Tầm Nguyệt lúc này quỳ xuống nhưng lại không biết dập đầu bái sư ở đâu.Huyết lão lúng túng cười khan một tiếng mà dùng linh hồn thể bay từ trong đầu ra ngoài làm nàng sợ hết hồn, có chút không xác định chỉ linh hồn thể hỏi.
“Ông là Huyết lão.”
Huyết lão bộ dáng ông già tóc hoa râm có chòm râu ngắn cười hiền lành gật đầu.Phan Đình Tầm Nguyệt hướng Huyết lão làm lễ bái sư.
“Đồ nhi bái kiến sư tôn.”
Huyết lão cười to lên, gương mặt hưng phấn như muốn hét lên.
“Tốt, tốt, tốt. tổ tông hiển linh, tổ tông hiển linh, truyền thừa không bị đứt đoạn.Ngày tàn của nhóm phản bội Huyết Nguyệt tộc cũng sắp đến hahaha.”
“Đồ nhi, đến.Ta sẽ tiến hành quán thâu truyền thừa vào trong đầu con.Sau khi tiếp nhận truyền thừa sẽ có một ít thống khổ, cố gắng vượt qua, ta có thể sẽ ngủ say một đoạn thời gian.Chúc con đạt được tạo hóa truyền thừa từ tộc ta, thành một cái tương lai nữ đế vang dội cổ kim uy chấn chư thiên.”
Ở Phan Đình Tầm Nguyệt nghe Huyết lão những lời nói không hiểu ra sao, trong đầu đột nhiên trở nên đau đớn, Tà Nguyệt nhãn tam luân chuyển động xoay thành một vòng.Vào giai đoạn mấu chốt, Phan Đình Tầm Nguyệt nghe trong đầu thanh âm suy yếu mà dần biến mất.
“Nguyệt nhi, vi sư cũng đã hoàn thành quán thâu truyền thừa vào đầu con.Hãy nhanh dùng ý thức mặc niệm tiến vào đầu mà tiếp nhận truyền thừa, ta phải ngủ say rồi, hãy lo cho tốt.”
Phan Đình Tầm Nguyệt hung hăng gật đầu, ánh mắt kiên định dùng ý niệm tiến vào trong đầu tiếp nhận truyền thừa.
Nhìn thấy ý niệm mình tiến vào một cái không gian xa lạ, Phan Đình Tầm Nguyệt kinh hãi không thôi: lại là tinh không vũ trụ sao?
Ngay lúc này, một đạo nữ nhân thân ảnh phong hoa tuyệt đại, độc đoán vạn cổ mà đứng hiên ngang giữa trung tâm hỗn độn, nàng chỉ khẽ cười một tiếng.Dù Phan Đình Tầm Nguyệt nhìn không rõ gương mặt của nàng, nhưng thông qua nụ cười êm tai như rót tiên âm, trong lòng suy đoán người này là một cái vô cùng xinh đẹp nữ tử.
“Ta Cố Tĩnh Văn hôm nay đã luyện thành công Huyết Huyệt thiên kinh, tam thập tam thiên nay đã bước vào loạn thế.Bản thân là một phần tử của Hỗn Độn Thiên giới, làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn.Các vãn bối nhớ cho kỹ, các ngươi đã được quán thâu truyền thừa vào trong đầu.Dựa theo bản sự mà tiếp nhận truyền thừa, các ngươi tiếp nhận được bao nhiêu chính là của mình tạo hóa.Nếu như có Huyết Nguyệt tộc nhân thức tỉnh được Tà Nguyệt tam luân nhãn, truyền thừa sẽ trực tiếp nhận vào toàn bộ.”
Phan Đình Tầm Nguyệt bên ngoài tay ôm đầu rên lên thống khổ mà tiếp nhận lít nha lít nhít vô số đoạn ký ức tràn vào trong đầu.
Qua một lúc, Phan Đình Tầm Nguyệt mở mắt ra, cặp Tà Nguyệt nhãn mang theo tam luân chuyển động yêu dị thấp giọng lẩm bẩm.
“Huyết Nguyệt thiên kinh vẫn chỉ là phần mở đầu công pháp.Rốt cuộc môn công pháp này lai lịch gì lại có thể cường đại như vậy đâu?”
“Hai cái tiện nhân chờ xem, dám đoạt của bà Hạo ca, bà sau khi mạnh lên phải đánh bại hai đứa bọn mày.Hạo ca chỉ là của tao, không ai được phép cướp đi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]