Chương trước
Chương sau
Đồng Xuyên tỉnh, Lăng gia.

Ngồi trên ghế chủ vị, Doãn Chí Thanh chân mày nhíu lại mà nhìn tình báo, đưa mắt nhìn sang hỏi Lăng Phi.

“Những gì mày nói trong này đều là thật?”

Lăng Phi khẳng định gật đầu.

“Hồi trưởng lão, đều là thật.Tất cả tình báo này là mấy ngày nay bọn thuộc hạ thu thập được.”

Nói đến đây Lăng Phi ánh mắt cừu hận lộ ra sát ý.

“Kẻ giết chết quân cờ chắc chắn là cái này học sinh tên Tiêu Hạo không thể nghi ngờ.”

Doãn Chí Thanh vẫn không động một cái, ánh mắt lóe lên không biết suy nghĩ gì.Sau một lúc, Doãn Chí Thanh phân phó.

“Truyền lệnh của bản trưởng lão, tạm thời cho nó nhảy nhót một hồi.Cái chết của A tam cùng Lục Sơn chấp sự không thoát khỏi liên quan đến thằng này.Để bản tọa điều tra thế lực sau lưng của nó rồi ra tay cũng không muộn.Bọn mày đã nghe hiểu?”

Doán Chí Thanh phất tay, lắc mình một cái mà ngự kiếm phi hành rời đi, để lại câu nói khiến cho đám người Lăng gia cùng Ám đường không rét mà run.

“Của tao mệnh lệnh là tuyệt đối.Bây giờ tao cần đi bế quan đột phá Nguyên Anh, thằng nào cả gan làm trái lệnh, tao không ngại làm cái xiên thịt người nướng hay nấu lẩu để ăn đâu khặcxxxx, khặcxxxx.”

Long Hồn trụ sở.

Diệp Húc sắc mặt trở nên cực kỳ âm trầm nhìn tình báo.Thở dài một hơi, ánh mắt nhìn xuống đám cao tầng Long Hồn hỏi.

“Mọi người cho rằng thông tin này là thật hay giả?”

Mấy cái cao tầng đều đưa ra nhiều ý kiến khác nhau.

“Long đầu, cái này tin tức có chút khó tin nhưng không phải không có khả năng.”

“Đúng, nhưng Doãn Chí Thanh nếu có thể 1 kiếm miểu sát Vũ Vương sơ kỳ Phúc Cát nguyên lão đủ nói rõ thằng này ẩn tàng sâu lắm.”

“Có thể tin tức này là giả cũng không chừng, Chân Vũ các chẳng lẽ không muốn lên tiếng sao?”

Diệp Húc trầm mặc một hồi, sau đó mới nói.

“Chân Vũ các cũng đã xác nhận với ta, Phúc Cát quả thật đã chết.Nhưng bên cạnh đó, Quốc An cục còn nói qua Phúc Cát trước khi chết là tình trạng nguyên anh ly thể, mọi người cùng xem lại đoạn này thông tin.”

Đám cao tầng cùng xem lại thông tin này, ánh mắt đều đăm chiêu, nhíu mày suy nghĩ.Diệp Húc thấy vậy lắc đầu.

“Mọi người có phải suy nghĩ, Phúc Cát là một Vũ tu mà lại có thể ngưng tụ ra nguyên anh đúng không?Đáp án chỉ có một:Phúc Cát vốn có thể xem là Vũ tu nhưng cũng không phải.”

Thấy đám cao tầng không hiểu, Diệp Húc ánh mắt lộ vẻ tiếc nuối nói ra.

“Phúc Cát là một trong những người mà ta cùng Tống lão đầu kính nể nhất.Mặc dù đã 600 tuổi nhưng vẫn hết lòng si mê Vũ cùng Đạo.Việc sau đây ta nói là bí mật, mọi người không ai được tiết lộ ra ngoài một chữ.”

“Ở vừa đột phá Vũ Vương sơ kỳ, Phúc Cát quyết định dụng tâm nghiên cứu một môn bí pháp có thể chuyển đổi đan điền thành một dạng ngưng thực thân thể nhỏ, theo tu đạo giả chúng ta nói chính là nguyên anh trong cơ thể.”

“Mặc dù bí pháp này có thể dùng nguyên anh tránh thoát được một kiếp, nhưng lại vô cùng hung hiểm.Nếu ta đoán không sai mà nói, Phúc Cát lão già dùng bí pháp bị cắn trả mà dẫn đến nguyên anh tiêu tán.”

Đám cao tầng nghe vậy cả kinh, lúc đầu nghe thấy bí pháp có thể cứu một mạng còn ôm hy vọng, nhưng nghe đến hai chữ cắn trả thì triệt để chết tâm.

“Vũ tu nói đến cũng là một loại đạo, lấy vũ nhập đạo cũng không sai.Cái sai chính là Thiên Đạo của Địa Cầu đã ruồng bỏ Vũ tu nhất mạch.Thủ đoạn bảo mệnh lại không có nhiều, vì vậy Phúc Cát lão già mới đi tiên phong mà nghiên cứu ra môn này bí pháp.”

“Ài, cũng là một loại đạo mà làm sao bị xem là nghịch thiên đâu?Hậu quả quá lớn, trả giá quá cao.”

Diệp Húc thở dài cảm thán nói ra.

“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?”

“Im lặng chờ biến.Doãn Chí Thanh ít nhiều cũng phải bị nội thương, một cái Kim Đan viên mãn mà vận dụng Thiên cấp vũ kỹ không bị cắn trả mới không hợp thói thường.”

Cố gia cùng mấy đại gia tộc ở Đồng Xuyên tỉnh cũng nhận được tin tức này, cả một nhóm người đều lộ vẻ sầu lo.Đồng Xuyên tỉnh lại có một cái Vũ Vương bị giết chết, ai trong lòng cũng có một ý nghĩ:có biến.

Cố Chấn Hoa Cố lão gia tử bộ mặt già nua thở dài: “Biến đến, biến đến.”

Dương Chí Bình sắc mặt ngưng trọng: “Đồng Xuyên tỉnh sắp biến đổi lớn.”

Sau hơn một giờ phiên vân phúc vũ, hưởng thụ tề nhân chi phúc Tiêu Hạo nằm trên giường hưởng thụ ba nữ hầu hạ.Dương Sơ Tuyết đang ngậm chuối tiêu, hai nữ Khương Du Du cùng Ninh Tuyết Yên thì mỗi người một viên bi mà chơi đùa.

Tiêu Hạo cảm thấy cậu nhỏ được ba nữ miệng ôm ấp yêu thương, nội tâm sướng như bay lên mây.Làm hoài cũng thấy chán, Tiêu Hạo ra hiệu ba nữ dừng lại, ôm mấy cái bà xã một trái một phải một giữa cười tà nói.

“Của anh ba tiểu bảo bối, cảm giác 4P thế nào đây?”

Ba nữ đỏ mặt xấu hổ hận không thể tìm cái lỗ để chui vào, tức giận mắng.

“Đều tiện nghi anh cái đại lưu manh.”

Tiêu Hạo bị mắng, da mặt đã dày đến siêu cấp Tiêu Hạo cười haha.

“Lưu manh không xấu nữ nhân không yêu.Mấy em miệng lúc nào cũng mắng anh lưu manh, nhưng lại không phải bị anh chinh phạt cho cầu xin tha thứ sao.”

Ba nữ tức giận phản bác.

“Chẳng qua là bọn em chưa chuẩn bị tâm lý tốt.Lần sau nhất định sẽ đánh bại anh, chớ có đắc ý vong hình hừ hừ.”

“Đến, chúng ta tiếp tục nào mấy tiểu bảo bối của anh.”

Ba nữ nghe vậy như chim sợ cành cong mà hoảng loạn chạy trốn.

“Cứu mạng, bắt lại sắc lang.”

“Cứu mạng, bắt lại lưu manh.”

“Cứu mạng, bắt lại biến thái.”

Tiêu Hạo thấy ba nữ chạy trốn vội vàng hô lên.

“Không được chạy, đứng lại cho anh.Vi phu hôm nay phải dạy dỗ lại mấy vị nương tử là thế nào hầu hạ tướng công.”

Nhóm 4 người đùa giỡn một hồi lại nằm trên giường mà hưởng thụ.Dương Sơ Tuyết vì mới đến nên được ưu tiên nằm ở ngực Tiêu Hạo nghe tiếng tim đập.

“Ông xã, em vậy có phải là quá già?Yên Yên cùng Du Du đều bằng tuổi anh, em vậy thì có được không?”

Thấy Dương Sơ Tuyết lộ vẻ tự ti, Tiêu Hạo an ủi.

“Bà xã ngốc, anh không để ý em bao nhiêu tuổi.Chỉ cần em thật lòng yêu anh, dù em có là lão thái bà anh cũng chấp nhận.Dù lớn hơn anh bao tuổi, già đi bao nhiêu năm, em vẫn là vợ anh.”

Tiêu Hạo trong lòng thật mẹ nó khó hiểu:ca không hay đọc ngôn tình à, làm sao hôm nay lại nói ra câu buồn nôn này đây?

Ninh Tuyết Yên cùng Khương Du Du hai nữ nghe vậy không khỏi cười khúc khích nói với Dương Sơ Tuyết.

“Chị Tuyết, không cần phiền não.Mặt ngoài chị thấy bọn em bằng tuổi ông xã nhưng sự thật là bọn em đã vạn tuổi có hơn rồi.”

Dương Sơ Tuyết có chút không dám tin nhìn hai nữ.Ninh Tuyết Yên lúc này mới nói.

“Là về linh hồn tuổi tác ấy.Nếu tính theo kiếp trước cùng kiếp này, bản thân cũng đã 52319 tuổi.”

“Còn em nha, nếu theo lịch của thời đại này thì em đã có 11468 tuổi rồi.”

Khương Du Du cũng cười phụ họa theo.

Thấy Dương Sơ Tuyết càng mơ hồ, Tiêu Hạo lúc này đứng ra giải thích.

“Em cũng đừng thắc mắc, bây giờ anh sẽ nói cho em biết một số thứ.Thật ra Địa Cầu chúng ta cũng không phải là tinh cầu duy nhất có tu đạo giả cùng Vũ tu nhất mạch các loại.Trong vũ trụ này có vô số tinh cầu chỗ vị diện giống như đúc nơi này, nhưng là pháp tắc mà Thiên Đạo vận hành quỹ tích sẽ từng nơi khác biệt.”

“Mà vị diện tinh cầu chúng ta đang sống và sinh hoạt gọi chung là tiểu thiên thế giới, chỉ tính trong chư thiên vạn giới một cái bất nhập lưu thế giới mà thôi.Nếu như chư thiên vạn giới là đại dương, tiểu thiên thế giới như Địa Cầu hay các tinh cầu khác đều là hạt cát trong đại dương đó.”

“Ở phía trên tiểu thiên thế giới còn có trung thiên cùng đại thiên thế giới.Trung thiên thế giới được gọi chung một cái tên là Linh giới, đại thiên thế giới thì rộng lớn hơn rất nhiều so với Linh giới, gọi chung các đại thiên thế giới là Tiên giới.”

“Mỗi một Linh giới hay Tiên giới đều thuộc một chư thiên tinh vực.Linh giới đều thường gọi chung là đại lục chứ không gọi là tinh cầu, nằm trong Linh giới quản hạt phạm vi sẽ có 36 tinh cầu cung cấp tài nguyên.Mà những tiểu thiên thế giới này đa phần đều bước vào thời kì mạt pháp khoa học kỹ thuật hoặc trình độ tu luyện không cao.Cũng như Địa Cầu chúng ta là bước vào thời kì mạp pháp quá độ khoa học kỹ thuật thuộc Thiên Huyền đại lục phạm vi quản hạt một trong 36 tinh cầu.”

“Còn Tiên giới thì mỗi cái cũng có danh tự nhưng đều là tinh cầu, có điều so với trung thiên thế giới lại rộng lớn gấp vạn lần.Thiên Huyền đại lục thuộc phạm vi quản hạt của cái nào Tiên giới ấy nhỉ?”

Tiêu Hạo theo hệ thống bỏ ra 1000 điểm hối đoái đổi lấy thông tin cơ bản của tiểu, trung, đại thiên thế giới trong Thiên Cơ các.Nhưng thông tin chỉ đến đây là hết, Tiêu Hạo bị hệ thống làm đứt dây đàn cho buồn bực:mẹ hệ thống, ca đang trang bức cho mấy cô vợ nhỏ sùng bái ca đâu, chơi ác quá ác.

Ninh Tuyết Yên thấy Tiêu Hạo bị đứt dây đàn lúng túng gãy đầu, khuôn mặt lộ ra nụ cười, dùng tay điểm lấy cái trán trách mắng.

“Anh cái này thông tin nửa vời chỉ đúng một phần, vẫn là để em giải thích cho chị Tuyết đi.”

Trầm ngâm một hồi, Ninh Tuyết Yên mới nói.

“Ông xã nói cũng đúng 8, 9 phần 10.Chỉ có Linh giới phụ thuộc vào Tiên giới cũng không hẳn vậy.Có một số Linh giới vẫn không chịu phụ thuộc vào Tiên giới.Mặc dù khi mảnh đại lục này phụ thuộc thì phải chịu Tiên giới phía trên chế ước một số cái, nhưng đổi lại sẽ được Tiên giới che chở nếu có ngoại địch xâm lấn.Vì vậy mà có một số trung thiên thế giới bị tình trạng cô lập trong chư thiên tinh vực, tài nguyên khan hiếm mà bị Thiên Đạo thế giới này lâm vào trạng thái chết giả, dễ bị mấy cái Tiên giới khác có ý đồ mà chiếm lấy.”

“Còn Thiên Huyền đại lục phụ thuộc là Đại Hoang Tiên giới, nơi em cùng với Du Du sinh ra.”

Dương Sơ Tuyết bị dội vào đầu một đống kiến thức mới, cái hiểu cái không gật đầu.

Tiêu Hạo sau một lúc trầm mặc mới nói ra việc mình bị truy sát.

“Mấy vị bà xã, thật ra anh muốn nói với mấy em vấn đề này, vì sợ mấy em lo lắng nên anh không muốn nói.Bây giờ thì cũng đã hội đủ 3 người, anh cũng nên nói thật.”

“Anh đã kết thù với một cái tổ chức tà giáo chuyên ăn thịt người gọi Huyết Linh giáo.Mặc dù anh không biết mục đích đám người này tiến vào S quốc làm gì, nhưng anh dám khẳng định kẻ đến sẽ không thiện.Anh đã phá hủy bọn chúng một quân cờ trong kế hoạch, còn giết bọn chúng một cái chấp sự.Việc này khẳng định sẽ không chết không thôi.Vì kẻ địch có vẻ cường đại, anh không muốn liên lụy đến ba người bọn em.Vì vậy mà anh…”

Không đợi Tiêu Hạo nói hết, ba nữ đều dùng ánh mắt kiên định nhìn Tiêu Hạo.Ninh Tuyết Yên đại diện ba nữ nói.

“Ông xã, bọn em trong lòng đã xem anh là chồng, anh làm sao có thể bỏ mặc bọn em đây.Chúng ta nhóm đã là vợ chồng thì phải có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, nếu có chết chúng ta nhóm cùng chết.Anh đừng có ích kỷ không nghĩ đến cảm nhận của bọn em mà tự tiện ra quyết định được không?Cái gì chiến đấu mà bọn em chưa trải qua?một cái tiểu thiên thế giới tà giáo mà thôi, tiểu tiểu nhân vật không đáng giá nhắc đến.Muốn chiến liền chiến, kẻ nào dám đánh ông xã chủ ý, bà xã nhóm liền cho bọn chúng biến mất khỏi thế giới này.”

Nhìn thấy ba nữ đều có thể vì mình nói ra lời này, Tiêu Hạo cảm động ôm lấy ba nữ, âm thầm thề:phải tiến hành đẩy nhanh tốc độ tu luyện, có vẻ như chưa thử tu luyện tháp tính năng đâu, tối nay phải bắt đầu thôi.Vì người nhà, vì nhóm bà xã, mình phải có đủ lực lượng để thủ hộ mọi người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.