Hoa Hạ, Huyết Linh giáo tổng đà. 
Doãn Chí Minh ngồi trên một cái ghế được làm bằng xương người, phía trên có khảm vài khỏa đầu lâu, sắc mặt lúc nào cũng mang vẻ tái xanh đi nhưng lại mang theo tia khát máu như quỷ dữ. 
“Bọn mày kế hoạch tiến hành thế nào?” 
“Giáo chủ, một quân cờ ở Đồng Xuyên tỉnh S quốc đã chết.Các nước khác quân cờ thả ra cũng đã hấp dẫn được chú ý của mấy nước bọn chúng.Còn lại đều không có vấn đề gì.” 
Một cái cao tầng Huyết Linh giáo lão già nói. 
Doãn Chí Minh nghe một hồi tình báo, trầm giọng nói. 
“Quân cờ thôi, chết thì chết, tìm một cái quân cờ khác thay thế là được.Nên nhớ đừng để lộ tin tức giáo chúng ta vị trí phân đà.” 
Doãn Chí Minh nói đến đây, khóe miệng lộ ra nụ cười dữ tợn, lè lưỡi liếm môi. 
“Chỉ cần kế hoạch thành công, toàn bộ Châu Á đều là của Huyết Linh giáo ta hậu hoa viên khà khà khà.50 năm trước mối thù, đám lão già đáng chết kia chờ coi, bây giờ ta Doãn Chí Minh trở lại báo thù.Tắm rửa sạch sẽ mà chờ ông mày đến ăn đi thôi.Dù thịt có hơi khó ăn nhưng không ăn không phát tiết được của tao mối hận trong lòng.” 
Tiêu Hạo bắt xe buýt một lúc cũng về đến nhà, nhìn đồng hồ cũng 5 giờ chiều.Tiêu Hạo khẩn trương bước vào quán tạp hóa cũng là nhà mình.Tiêu Chính Hào cùng Diêu Ái Phương đang bán đồ, thấy con mình trở về tức giận nói. 
“Thằng nhóc, mày hôm nay lá gan 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-he-thong/2475964/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.