Chương trước
Chương sau
Trong một mật thất sâu bên trong Đan Viêm Cốc, một thân ảnh trung niên cường tráng tỏa ra khí tức khiến không gian run rẩy.
Hắn là đại trưởng lão của Đan Viêm Cốc, tu vi chỉ đứng sau cốc chủ của Đan Viêm Cốc là đại ca mình Đan Hạo. Hắn tu vi tuy đạt tới Đế Vương nhưng do từ nhỏ đã luôn bị đại ca áp một đầu, dù là những thứ tốt nhất như là đan dược hay pháp bảo đều là Đan Hạo sử dụng.
Từ đó Đan Kiệt hắn liền nuôi nấu cảm giác không phục, đáng lẽ thiên phú của hắn tốt hơn Đan Hạo nhưng lại bị chính đại ca của mình đạp xuống, chiếm luôn chiếc ghế cốc chủ. Nhưng trời có vẻ không thương xót hắn nhưng ma quỷ thì có!
“Chủ nhân, ngươi có việc gì muốn ra lệnh cho ta sao?”
Đan Kiệt nhìn vào hồn bài đã vỡ nát trên tay mình, trong mắt tràn đầy cuồng hỉ bởi vì đó chính là hồn bài của đại ca hắn Đan Hạo. Nhưng dù trong lòng muốn nhảy dựng lên vì vui sướng, nhưng hắn vẫn là kiềm chế lại cảm xúc quỳ một chân xuống kính cẩn hỏi.
Chỉ thấy trước mặt Đan Kiệt là một khối truyền tin ngọc đang lấp lóe ánh sáng, bất chợt một giọng nói khàn đặc liền vang lên từ khối truyền tin ngọc.
“Khục, bổn tọa cần ngươi truy sát một người!” m thanh khàn đặc kia ho khan một tiếng có phần suy yếu nói.
“Xin chủ nhân cứ nỏi, thuộc hạ nhất định đem đầu kẻ đó về cho ngươi!”
Tình cảnh này dù là bất kỳ ai trong vũ trụ nhìn thấy chắc cũng phải lòi hai mắt ra, một vị đường đường Tiên Đế Trung Kỳ tu vi lại quỳ xuống tuân lệnh một kẻ khác.
“Ta cần ngươi giúp ta truy sát một tên thiếu niên tóc vàng, hình ảnh của hắn bổn tọa sẽ lập tức gửi cho ngươi!”
“Nhớ rằng dù hắn tu vi có như thế nào cũng không được khinh thường!”
Giọng nói khàn đặc kia dữ tợn vang lên rồi liền biến mất. Kèm theo đó là hình ảnh của một thiếu niên tóc vàng, đó không ai khác chính là Lục Dạ.
“Tuân lệnh!”
Đan Kiệt hơi cúi đầu nói rồi liền dùng lưu ảnh ngọc ghi lại hình ảnh của Lục Dạ. Hắn vốn dĩ chỉ có tu vi Đế Giả
“Người đâu?!!”Làm xong tất cả hắn liền gầm thét một tiếng bi thảm.
“Xoẹt!”
“Ngài có việc gì căn dặn sao đại trưởng lão?”
Chớp mắt trong mật thất liền xuất hiện hai thân ảnh khác, đó chính là nhị trưởng lão cùng tam trưởng lão, cả hai đều có tu vi Đế Giả. Hai người vừa nhìn thấy Đan Kiệt đều hai mắt co rút, bởi vì khí thế kia đã vượt qua bọn họ rất nhiều.
“Đại ca ta Đan Hạo bị người giết chết, ta muốn đệ tử trên dưới toàn tông phải giết chết tên súc sinh hại chết đại ca!!”Giọng nói của Đan Kiệt tràn đầy bi thương, ngay cả khóe mắt cũng chảy ra lệ quang khiến hai vị trưởng lão khác tin sái cổ.
“Cái gì, cốc chủ bị người giết!”
“Là tên súc sinh nào làm?!!”
Nhị trưởng lão cùng tam trưởng lão đồng loạt biến sắc, cả hai từ không thể tin được liền chuyển qua lửa giận ngập trời. Đan Hạo với tu vi Đế Vương tối đỉnh chỉ cách Đế Tôn một bước lại chết đi không khác gì khiến toàn Đan Viêm Cốc tổng thể thực lực suy giảm nghiêm trọng.
“Đây là hình ảnh của tên đó do đại ca truyền cho ta trước khi chết!”
Đan Kiệt ánh mắt lửa giận ẩn sâu bên trong là ý cười tà ám, hắn vung lưu ảnh ngọc có chứa hình ảnh của Lục Dạ đưa cho hai vị trưởng lão khác xem.
“Đây……tên này không phải là Lục Dạ, nhân vật mới nổi trên Thiên Kiêu Bảng hay sao?!!”
Nhìn thấy hình ảnh trong lưu ảnh ngọc, hai vị trưởng lão liền giật mình thốt lên. Ngay cả Đan Kiệt cũng giật mình không hiểu, hắn trong những năm gần đây đều đang bế quan đột phá tu vi, hoàn toàn không biết tin tức bên ngoài.
Tam trưởng lão cùng nhị trưởng lão thấy vậy cũng kìm nén tức giận giảng giải cho Đan Kiệt biết về tin tức của Lục Dạ. Càng nghe hắn mới càng kinh hãi, giờ hắn mới hiểu ra câu nói cuối cùng của chủ nhân có ý nghĩa gì. Kẻ này hoàn toàn không thể dùng tu vi để đánh giá.
Nhất thời cả mật thất liền chìm vào tĩnh lặng, Lục Dạ không chỉ có chiến lực tự thân khủng bố mà ngay cả mối quan hệ của hắn đều kinh khủng đến mức dọa người!
“Lão nhị……………liên lạc cho ta Sát Thiên Điện!”
Đan Kiệt cũng nhận ra độ nguy hiểm của thiếu niên kia, hắn trầm giọng nhìn nhị trưởng lão gắng từng chữ nói.
Cả hai vị trưởng lão đều hơi ngơ ra rồi liền gật đầu!
……………….
“Giết…..giết hắn!”
Nữ tử hắc y kia ngay khi thấy thân ảnh Lục Dạ liền giọng nói run rẩy ra lệnh cho Đế Tôn bên cạnh mình. Thời gian nàng có thể cầm cự với xuân dược cùng việc triệu hồi một vị Đế Tôn đã sắp hết , phải nhanh chóng giết chết tên thiếu niên kia.
Thân ảnh Đế Tôn kia liền ngay lập tức xuất hiện trước mặt Lục Dạ tung ra một quyền.
“Ầm!”
“Phốc!”
Lục Dạ có phần không kịp phản ứng, hắn chỉ kịp đưa tay lên đón đỡ một quyền kia. Thân thể hắn nháy mắt liền bay ngược mà ra, máu tươi trong miệng vung vẩy mà ra, thân ảnh Đế Tôn kia không giống Mộc Lâm Huyền Thụ ở Vạn Yêu Tinh. Đây hoàn toàn là Đế Tôn thiên về chiến đấu!
“Hệ thống chết tiệc, không đâu lại đưa ta tới nơi này!”
Lục Dạ nhìn hai tay bị đánh nát của mình liền mồ hôi lạnh tràn đầy tức giận lẩm bẩm. Lần đầu tiên Lục Dạ cảm thấy sức mạnh của Tiên Đế là như thế nào kinh khủng.
Nhất thời Lục Dạ liền tràn đầy tức giận nhìn lấy thân ảnh Đế Tôn cùng nữ tử hắc y kia. Theo tâm tình của hắn Như Nguyệt Luân Ý Ngọc cũng tỏa sáng chuyển đổi hình dạng.
“Luân Ý-Huyết Hải Tàng Đao!”
“Ầm!”
Theo lời nói của Lục Dạ, Như Nguyệt Luân Ý Ngọc liền biến thành một thanh đao to lớn tỏa ra sát ý thông thiên, trên thân đao còn chảy ra từng giọt từng giọt huyết dịch vô hình.
“A nha, chủ nhân ngươi rốt cuộc cũng gọi ra nhân gia!”
m thanh quyến rủ như ma quỷ liền vang vọng bên tai Lục Dạ, thân ảnh nữ nhân tuyệt sắc yêu mị liền xuất hiện sau lưng hắn.
“Huyết Vi, cùng ta giết hắn!”Lục Dạ hai mắt tức giận cùng lạnh lùng nhìn thân ảnh Đế Tôn cùng nữ tử hắc y kia. Đối với kẻ muốn giết mình, Lục Dạ chưa bao giờ là nhân nhượng cả, dù tên kia có là mỹ nữ.
“Hì hì, rất vui lòng giúp chủ nhân ngươi!”
Huyết Vi một mặt đỏ ửng hưng phấn nhìn lấy hai thân ảnh lơ lửng trên bầu trời kia, nàng liếm liếm môi cười khẽ rồi liền nhập vào Huyết Hải Tàng Đao.
Nữ tử hắc y thấy Lục Dạ chỉ hơi trọng thương cũng kinh ngạc vạn phần nhưng thời gian xuân dược ập tới không cho nàng suy nghĩ cẩn thận điều gì.
“Ầm!”
Thân ảnh Đế Tôn liền nháy mắt đạp không lao tới, không gian xung quanh chớp mắt liền hiện lên vô số vết nứt.
“Rầm!”
“Bành!”
Lục Dạ cũng không chịu thua, hắn ngay lập tức sử dụng Cực Tốc Thể Động cùng Con Giáp Thìn trực tiếp đối cứng với Đế Tôn kia.
Không gian vỡ tan tành thành từng mảnh, Lục Dạ thân thể lập tức bay ngược lần nữa trong khi thanh ảnh Đế Tôn vẫn sừng sững vô hồn đứng im tại chỗ.
“Ahh!”
“Ngũ Linh Vũ Thần Kỹ-Tây Chi Bạch Hổ: Bạch Hổ Vân Phong Bộ!”
Lục Dạ vận lực lộn ngược một cái kìm lại thân thể đang bay ngược của mình. Hắn tức thì liền sử dụng Tự Tại Cực Ý Công cùng Bạch Hổ Vân Phong Bộ khiến tốc độ vốn đã không thua kém Đế Vương nhờ Cực Tốc Thể Động nay càng kinh khủng, thậm chí có phần vượt qua cả Đế Tôn.
“Xoẹt xoẹt!”
Lục Dạ chớp mắt liền xuất hiện ngay sau lưng thân ảnh Đế Tôn, tay hắn cầm đại đao kinh người sát ý điên cuồng vung vẩy. Mỗi cú vung lên đều xé mở từng tấc từng tấc da thịt của tên Đế Tôn vô hồn kia.
“Ầm!”
Tên Đế Tôn kia tất nhiên không thể đứng im chịu trận, hắn song quyền tung ra ầm vang chạm vào đại đao của Lục Dạ khiến hắn lùi lại vài bước.
“Tốc!”Không cho Lục Dạ cơ hội phản công, tên Đế Tôn ngay lập tức liền xuất hiện trước mặt hắn, trong ánh mắt trợn trừng của Lục Dạ thân ảnh Đế Tôn liền tung ra một quyền nhắm ngay đầu của hắn.
Lục Dạ cũng không mấy hoảng hốt, hắn có cách để an toàn đỡ một đòn này tuy là sẽ rất đau đớn nhưng còn hơn là mất mạng.
“Răng rắc……”
Nhưng mọi việc lại hoàn toàn không như Lục Dạ dự đoán, quyền đầu ngay khi sắp chạm đến hắn lại hiện lên vô số vết nứt vỡ như đất sét khô cứng.
Thân ảnh Đế Tôn vốn khí thế kinh người lại dần hiện lên vô số vết nứt vỡ tan tành thành từng mảnh trong ánh mắt kinh ngạc của Lục Dạ.
“Rầm!”Nữ tử hắc y lơ lửng trên không trung cũng đồng thời mất hết sức lực ngã xuống mặt đất.
“Đây là…..”
Lục Dạ nhìn thân ảnh Đế Tôn tan biến thành cát bụi liền nhíu mầy lẩm bẩm, hắn nhìn chăm chú chắc chắn rằng tên Đế Tôn này đã tan biến rồi mới thở phào ra. Nhất thời ánh mắt Lục Dạ liền tập trung vào nữ tử mặc hắc y kia.
Theo như hắn thấy thì nàng là người điều khiển tên Đế Tôn kia, tên Đế Tôn tan biến chắc cũng là do nàng làm ra. Có thể là hết thời gian của một loại bí thuật nào đó chăng, Lục Dạ cũng nhận ra tên Đế Tôn kia toàn thân khí thế cũng tu vi như thường nhưng hai mắt lại vô hồn.
Lục Dạ chậm rãi nâng cao cảnh giác hết sức chậm rãi đi tới bên cạnh nữ tử hắc y đang nằm trên mặt đất kia.
“Xoạt!”
Hắn đưa tay giật tung chiếc áo choàng đẳng cấp cực cao kia ra, nhất thời không gian như lặng lại.
Dưới lớp áo choàng là một nữ tử tuyệt sắc với mái tóc màu tím đậm trải dài, nàng khuôn mặt đỏ bừng hơi thở có phần dồn dập cùng bộ y phục hơi nhăn nheo càng khiến cảnh sắc hút hồn gấp vạn lần.
“Đây là…..trúng xuân dược?”Lục Dạ ngay lập tức liền nhận ra tình trạng của nữ tử này. Giờ hắn có thể hiểu nàng vì gì mà lại muốn giết mình, nhìn quanh thì hắn liền thấy được vô số mảnh vỡ của bình ngọc cùng một cái xác dù đã chết vẫn tỏa ra khí tức vô cùng kinh khủng.
Nàng có lẽ đã chiến đấu với một tên Tiên Đế rồi vô tình bị trúng xuân dược. Cảnh tượng này thì Lục Dạ đã từng gặp một lần ngay khi vừa tới tu tiên giới rồi, chỉ có điều lần này Lục Dạ không giống lần trước.
“Cách…..cách xa ta….ra….”Nữ tử tuyệt sắc kia dùng chút khí lực cùng lý trí còn lại muốn đánh vào Lục Dạ, nhưng tác dụng của vô số loại xuân dược liên hòa ập tới khiến nàng dù khí lực nhấc ngón tay cũng không có nổi.
Dù không bị xuân dược ảnh hưởng thì chỉ với tu vi Tiên Tôn Sơ Kỳ của nàng muốn làm bị thương Lục Dạ vẫn là điều khó khăn.
“A nha, chủ nhân ngươi đúng là số đỏ. Chỉ đi một chút là lại gặp một mỹ nữ mới!”Huyết Vi đột nhiên từ trong Huyết Hải Tàng Đao xuất hiện sau lưng Lục Dạ, nàng nhìn hắn cười khẽ trêu cợt. Ánh mắt nàng thi thoảng đảo qua nữ tử kia lại hưng phấn đến lạ thường.
“Chắc thế!”
Lục Dạ hơi nói nhỏ một tiếng rồi liền nâng cao lên đại đao nhắm thẳng vào cổ của mỹ nữ đang vô lực nằm trên đất kia. Hắn chưa tới mức thấy mỹ nữ gặp nạn là liền nhào vô, nữ nhân này muốn giết hắn thì hắn cũng sẽ không nhân nhượng.
“Nếu ngươi đã bức rức như vậy thì để ta tiễn ngươi một bước!”
“Xoẹt!”
Lục Dạ nhìn thân thể đỏ ửng cùng hơi thở gấp gáp do xuân dược của nữ nhân kia. Hắn không chút do dự liền hạ xuống đại đao, Huyết Vi hư ảnh đứng sau lưng Lục Dạ ánh mắt liền đầy mê ly đỏ ửng cùng hưng phấn.
Nhưng đúng lúc này dị biến mà chỉ Lục Dạ mới có thể cảm nhận được liền xuất hiện.
“Tch!”
Hắn hai tay cắm xuống Huyết Hải Tàng Đao, ngay khi chỉ còn cách nữ nhân kia vài cm thì chợt ngừng lại giữa không trung.
“Vô…..Cực!”
Lục Dạ hai mắt ngơ ngác cùng kinh ngạc vạn phần nhìn lấy mỹ nữ kia. Hắn hai mắt rung động lẩm bẩm ra hai từ khiến cả không gian cũng theo đó rung lắc dữ dội.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.