Chương trước
Chương sau
“Ầm!”
Một tiếng nổ vang trời khiến toàn bộ khu rừng rung chuyển. Từ nơi Lục Dạ đứng khi lưu tứ ngược khắp nơi khiến những cây đại thụ xung quanh vở vụn vì áp lực.
“Đây là?”Lục Tiểu Nguyên kinh ngạc vạn phẩn nhìn lấy nơi Lục Dạ đứng, khí lưu kia tuy mạnh nhưng đối với Tiên Vương Viên Mãn như nàng lại chẳng đáng nói bao nhiêu. Đúng vậy, nàng sau một hồi lâu tu luyện bên cạnh Thế Giới Thụ đã đột phá đến Tiên Vương Viên Mãn, tốc độ có thể nói là cực nhanh.
“Răng rắc!”
“Cảm giác cũng không tệ!”
“Đúng vậy không!”
Từ trong làn khói bụi, âm thanh Lục Dạ vang lên tiếp sau đó là âm thanh vui vẻ của một nữ tử xa lạ nào đó mà Lục Tiểu Nguyên hoàn toàn chưa từng nghe qua.
Nhất thời hai mắt nàng càng nghi hoặc chăm chú nhìn vào làn khói đã hoàn toàn tan biến đi.
Chỉ thấy ngay tại chỗ đó, Lục Dạ vẫn đang thoải mái đứng lấy. Hai tay hắn giờ được bao phủ bởi một đôi quyền sáo, đôi quyền sáo có hình bạch long lấp lánh như tỏa ra ánh sao.
Ánh mắt Lục Tiểu Nguyên chỉ rơi vào đôi quyền sáo vài tích tách rồi liền tập trung vào nơi khác. Thứ nàng nhìn chăm chú như vậy không nghi ngờ chính là thân ảnh ở đằng sau lưng Lục Dạ.
Sau lưng Lục Dạ lúc này là thân ảnh lờ mờ hư ảo của một nữ tử với mái tóc bạch kim ngắn chỉ tầm ngang vai, nàng mặc một bộ chiến giáp có hình bạch long nhìn vô cùng anh dũng hiên ngang.
“Chủ nhân, nàng là đối thủ của ngươi sao?”Nữ tử hư ảnh lờ mờ lơ lửng sau lưng Lục Dạ bất chợt ôm lấy cổ hắn, nàng nhìn Lục Tiểu Nguyên tò mò hỏi.
“Đúng vậy, ta cùng ngươi cùng nhau đánh nàng!”Lục Dạ cười ha hả nói mặc kệ khuôn mặt có phần hắc hóa của Lục Tiểu Nguyên.
“Ừm, Bạch Anh nhất định giúp ngươi đánh nàng!”Nữ tử sau lưng hắn hay giờ còn gọi là Bạch Anh liền hưng phấn giơ giơ nắm đấm nhỏ nhìn Lục Dạ nói.
Vừa dứt lời Bạch Anh liền hóa thành lưu quang nhập vào Nguyệt Long Phách Thiên Thủ.
“Tiểu Nguyên, ngươi chuẩn bị xong chưa? Chúng ta cũng nên kết thúc trận đấu này sớm chứ nhỉ?!”Lục Dạ khuôn mặt tràn đầy ý cười nhìn lấy Lục Tiểu Nguyên đối diện nói.
“Hừ, đừng tưởng có vũ khí thì có thể chiến thắng ta!”Lục Tiểu Nguyên hừ nhẹ nói, nàng đang tức giận vô cùng vì bị Lục Dạ xem như con mồi dễ dàng săn bắt.
“Thảo Tự Kiếm Quyết-Tốc, Lực!”
Lục Tiểu Nguyên không nói nhiều nàng dứt khoát tung toàn lực vung ra song song hai kiếm. Kiếm khí tung hoành một chậm một nhanh, một mạnh một yếu cùng lúc nhắm về phía Lục Dạ.
Hắn đang định né tránh kiếm khí thì đột nhiên thân thể như bị thứ gì đó định trụ, liếc nhìn xung quanh Lục Dạ mới nhận ra quang cảnh xung quanh đã thây đổi hoàn toàn trở thành một thảo nguyên vô tận kiếm khí.
Đây chính là con bài mạnh nhất của Lục Tiểu Nguyên, Kiếm Giới!!
“Ha, kiếm giới sao?”
“Thử cái này xem!”
Lục Dạ cười khẽ, hắn không né tránh nữ mà vung quyền, nhưng mục tiêu lại không phải là kiếm khí đang tiến tới kia mà là mặt đất!!
“Răng rắc!”
“Phật!”
Bỗng nhiên từ dưới lòng đất một cây đại thụ to lớn liền mọc lên trước mặt Lục Dạ chặn lại đòn tấn công của Lục Tiểu Nguyên.
“Đây là?”Lục Tiểu Nguyên kinh ngạc nhìn cái cây Lục Dạ vừa tạo ra, hai chiêu kiếm nàng chém ra va chạm với cây đại thụ chỉ làm nó xuất hiện một vết cắt hơi sâu mà thôi.
“Đừng kinh ngạc, phía sau vẫn còn rất nhiều thứ khác đấy!”Lục Dạ cười lớn, hắn dậm chân bật mạnh lao về phía Lục Tiểu Nguyên.
“KÉT!!”
Âm thanh kim loại xẹt qua chói tang vang vọng, chỉ thấy Lục Dạ chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Lục Tiểu Nguyên tung ra một quyền. Nắm đấm hắn vung xuống bị nàng kiệp phản ứng dùng thanh kiếm được tạo nên từ Vương Lực của mình đỡ lấy.
Quyền sáo của Lục Dạ trượt một đường thẳng xuống dọc theo thanh kiếm kia, cuối cùng nắm đấm của hắn lại rơi xuống mặt đất tạo thành một cái hố khá to.
“Haha, một lần nữa!”
Lục Dạ cười ha hả, bật dậy tung một quyền từ dưới lên. Nhưng lần này Lục Tiểu Nguyên hoàn toàn kiệp phản ứng, nàng vung kiếm thật mạnh mà xuống đối đầu với Lục Dạ.
“Ầm!”
Quyền kiếm va chạm tạo thành một vụ nổ dư lực khiến Lục Tiểu Nguyên lùi lại vài bước trong khi Lục Dạ vẫn đứng im bất động, đủ biết ai là người chiếm thế thượng phong.
“Để ta xem chiêu này ngươi thoát như thế nào?!!”Lục Dạ nhìn Lục Tiểu Nguyên hung hăng cười nói, bất chợt hắn liền vương tay ra như đang nắm bóp lấy một thứ gì đó.
“Ầm ầm!”
“Răng rắc….phật!!”
Lập tức vô số cây cối kim loại như được hiệu lệnh liền từ lòng đất phóng ra tấn công Lục Tiểu Nguyên.
“Để xem ngươi như thế nào né!”Lục Dạ hai mắt ý cưới nhìn lấy Lục Tiểu Nguyên. Đây chính là năng lực đặc biệt của Nguyệt Long Phách Thiên Thủ, với nó Lục Dạ có thể điều khiển nguyên tố Mộc cùng Kim trong thiện địa hoặc chuyển hóa năng lượng của mình tạo ra hai loại nguyên tố kia.
Lục Tiểu Nguyên ánh mắt nhanh chống đảo một vòng định tìm lối để thoát ra thì chợt nhận ra tứ phương tám hướng xung quanh nàng đều đã bị bao vây bởi cây cối cùng kim loại sắc nhọn đâm tới.
“Nếu không né được thì chỉ cần phá hủy hết là xong!”Lục Tiểu Nguyên hai mắt nhắm lại âm thầm lẩm bẩm.
“Thảo Tự Kiếm Quyết-Loạn!”
“Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!”
“Răng rắc….bành!”
Nháy mắt vô số đường kiếm liền tung bay tứ phương tám hướng. Những đường kiếm này nhìn như loạn xạ vung vẩy nhưng mỗi một đường đều như liên kết với nhau tạo thành một lá chắc vô hình phá hủy hết tất cả những thứ muốn tấn công Lục Tiểu Nguyên.
Lục Dạ nhìn thấy cảnh này liền vô cùng kinh ngạc, hắn không ngờ nàng còn có một chiêu như vậy.
“Ngươi nghĩ nhiêu đây đủ hạ gục ta sao?”Lục Tiểu Nguyên một hồi liền phá hủy hết những nhánh cây, thanh kim loại Lục Dạ tạo ra. Nàng nhìn hắn khinh thường nói nhưng trong ánh mắt lại không có bất kỳ khinh thường nào mà là vô tận cảnh giác.
“Thảo Tự Kiếm Quyết-Hồn!”
Tiên hạ thủ vi cường, Lục Tiểu Yêu liền nhanh chống tung đòn trước. Một kiếm lần này của nàng khác hoàn toàn với những chiêu trước, bởi vì kiếm khí này mang theo nòng nặc hồn lực. Đây chính là một chiêu tấn công linh hồn!
Lục Dạ cũng ngay lập tức phản ứng lại, hắn vung quyền đánh nát một chiêu này nhưng kiếm khí ngay khi bị đánh nát liền biến thành vô số sợi chỉ xuyên thẳng vào da thịt Lục Dạ với ý đồ tấn công linh hồn hắn.
Nhưng mà đời nào có thể làm được, Lục Dạ chỉ là đánh cho có lệ. Dù hắn có đứng cho Lục Tiểu Yêu tấn công thì linh hồn hắn vẫn không thể bị gì, Lục Dạ chính là thỏa thỏa miễn dịch linh hồn tấn công.
“Nha, muốn tấn công linh hồn ta ngươi còn là quá ngây thơ!”Lục Dạ buồn phiền ngáp một cái nhìn Lục Tiểu Nguyên trêu chọc.
Cô nàng này hiện giờ đang là một mặt mộng bức hề hề nhìn lấy Lục Dạ đây. Phải biết tấn công linh hồn lại một trong những thủ đoạn kinh khủng nhất trong Tiên Ma nhị giới đấy, linh hồn bị tổn thương cũng vô cùng khó chửa, thế mà tên này lại như không có chuyện gì hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
“Tiểu Nguyên ngươi đúng là cho ta rất nhiều bất ngờ đấy!”
“Bổn đại gia cũng nên đáp trả chứ nhỉ?”
“Hả?”
Lời nói của Lục Dạ lại khiến còn đang mộng bức Lục Tiểu Nguyên nháy mắt cảnh giác, nàng biết sự nguy hiểm cũng như thực lực không thể đo đếm bằng cảnh giới của Lục Dạ.
“Chủ nhân, ngươi lần sau phải gọi ta ra lần nữa đấy!”
Lục Dạ hai tay quyền sáo bỗng phát sáng lên, hư ảnh Bạch Anh chợt xuất hiện nhìn hắn nói một câu rồi liền biến mất. Nguyệt Long Phách Thiên Thủ cũng biến trở lại thành Như Nguyệt Luân Ý Ngọc.
“Chuyển đổi nào Như Nguyệt Luân Ý Ngọc!”Lục Dạ cười lớn nói, âm thanh hắn ầm vang mà ra vang vọng cả kiếm giới của Lục Tiểu Nguyên.
“Luân Ý-Phạm Thiên Thương!”
Như Nguyệt Luân Ý Ngọc trên tay Lục Dạ điên cuồng xoay tròn, chớp mắt nó liền biến thành một mũi thương màu vàng kim sáng chói xung quanh được bao phủ bởi lôi điện và cuồng phong.
Đó chính là điểm đặc biệt của Như Nguyệt Luân Ý Ngọc, nó biến hóa theo cảm xúc của Lục Dạ gồm 6 loại: Sát ý, hưng phấn, tức giận, ngạc nhiên cùng thù hận. Cuối cùng là Như Nguyệt Luân Ý Ngọc là trạng thái cảm xúc của hắn lúc bình thường.
Nguyệt Long Phách Thiên Thủ là đại diện cho hưng phấn, còn Phạm Thiên Thương là ngạc nhiên!
Phạm Thiên Thương vừa xuất hiện, sau lưng Lục Dạ liền hiện lên hư ảnh của một nữ tử khác. Nàng có mái tóc bòng bềnh dài đến ngang lưng, hai mắt nghiêm túc nhìn Lục Dạ, vẻ đẹp tuyệt mỹ của nàng cũng nhờ khí tức nghiêm túc kia mà được tôn lên cao nhất.
“Chủ nhân, đó là kẻ thù sao?”Không như Bạch Anh, cô nàng này vừa ra đã vào chủ đề chính. Nàng nhìn thẳng Lục Tiểu Nguyên hai mắt đều là nghiêm túc cùng cảnh giác nói.
“Ta và nàng chỉ đang đối chiến với nhau mà thôi!”
“Thương Nhi, ngươi không cần như vậy nghiêm túc!”
Lục Dạ nhìn thiếu nữ hơi bấc đắc dĩ nói.
“Không được, bất kì một cuộc chiến nào cũng phải nâng cảnh giác lên cao độ nhất!”
“Nếu chủ nhân ngươi coi thường đối thủ có ngày sẽ phải ăn thua thiệt!”
Mặc kệ lời nói của Lục Dạ, cô nàng này vẫn là một mặt cảnh giác nhìn Lục Tiểu Nguyên nói.
Lục Dạ không biết nói gì bất đắc dĩ nâng tráng, cô nàng này tính cách xem như đủ cẩn thận nếu không muốn nói là quá mức.
“Nàng là…..”
“Khoan đã, ngươi muốn nói gì thì ta sẽ giải thích sau nhé!”
“Giờ thì kết thúc cuộc chiến này cái đã!”
Lục Tiểu Nguyên lần nữa trợn tròn mắt, khi nãy là một cô bây giờ lại thêm một cô nữa. Tên này rốt cuộc chứa bao nhiêu người a!
Nhưng không chờ nàng hỏi, Lục Dạ đã đưa tay ra hiệu dừng lại. Hắn nâng lên cán thương chỉ thẳng vào Lục Tiểu Nguyên nói.
“Được thôi!”Lục Tiểu Nguyên cũng đồng ý, nàng có thể cảm thấy Lam Vũ, Tây Hương Vô Tinh cùng Mộc Tiểu Yêu đang tiến đến gần kiếm vực. Kết thúc nhanh trận chiến này cũng tốt.
Thương Nhi không đợi Lục Dạ ra lệnh liền tiến vào Phạm Thiên Thương khiến hắn hết lời để nói.
“Ha…..”
Không có nhiều thời gian cảm thán, Lục Dạ cùng Lục Tiểu Nguyên chăm chú nhìn nhau. Hơi thở của cả hai lần lượt vang lên chuẩn bị cho sự kết thúc của trận chiến này.
Chỉ thấy trường thương được Lục Dạ cầm lên nghiêng về phía sau như chuẩn bị phóng ra. Bao quanh trường thương là vô số tia điện cùng cuồng phong khiến không khí xung quanh sao động liên hồi.
“Thảo Tự Kiếm Quyết-Xuyên!”
“Phạm Thiên Thức-Tinh Vẫn!”
Cùng lúc, cả hai người liền xuất chiêu. Lục Tiểu Nguyên đâm mạnh thanh kiếm của mình về phía trước khiến không khí của cả Kiếm Giới như nghe lệnh nàng tạo thành một luồng kiếm phong lao mạnh về phía Lục Dạ.
Lục Dạ thì ném mạnh Phạm Thiên Thương mà ra, đây là chiêu thức mà hắn vừa nghĩ ra, với sự kết hợp của Lôi và Phong lực xuyên phá cùng tốc độ của một chiêu này không cần nói cũng biết tùy là còn thua xa tít tấp “Xuyên Qua Tất Thắng Lợi” của Phạm Thiên Thương từ khu vườn nhỏ nhưng cũng đủ lợi hại rồi.
“Ầm ầm!”
“Bành….răng rắc!”
Kiếm phong sắc bén đụng vào mũi thương đâm mạnh vào tới tạo nên một vụ nổ siêu thanh đánh bay tất cả không khí xung quanh nơi chúng ta va chạm. Kiếm giới cũng ầm ầm đổ nát vì dư chấn kinh khủng.
“Bành!”
“Xẹt!!”
Chỉ thấy Phạm Thiên Thương cùng chiêu thức Tinh Vẫn của Lục Dạ dễ dàng xuyên qua kiếm phong của Lục Tiêu Nguyên, chưa dừng lại ở đó nó còn được đà lấn tới bắn mạnh về phía nàng.
“Tch, Thương Nhi!”
Lục Dạ thấy cảnh này liền tạch lưỡi, nhất định là cô nàng Thương Nhi quá cẩn thận nên muốn đâm xuyên luôn Lục Tiểu Nguyên.
Lục Dạ ngay lập tức liền xuất hiện trước mắt Lục Tiểu Nguyên giơ tay nắm lấy Phạm Thiên Thương, thanh trường thương ngay lập tức dừng lại khi Lục Dạ xuất hiện dễ dàng cho hắn nắm lấy.
Không chần chờ nhiều Lục Dạ liền đưa Phạm Thiên Thương biến lại trở thành Như Nguyệt Luân Ý Ngọc.
“Phù…..”
“Tiểu Nguyên người không sao…..”
Lục Dạ hơi thở ra, hắn vừa định xoay người qua hỏi thăm Lục Tiểu Nguyên thì một cảm giác quen thuộc lại ập đến.
Đó chính là cảm giác từ thế giới cùng vận mệnh vĩ đại lực lượng!!
Lục Dạ đáng lẽ phải xoay người như bình thường thì đột nhiên chân hắn lại vấp vào nhau. Cứ thế thân ảnh thiếu niên liền ngã xuống……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.