Chương trước
Chương sau
Trong đường hầm dịch chuyển, Lục Dạ cùng Long Như Nguyệt ngồi đối diện nhau, cả hai ánh mắt sắc bén đảo qua những lá bài trên tay mình. Phượng Vũ Y, Hồ Ngọc Ly cùng Kim Huyền Ngọc đứng bên cạnh như ngừng thở, mồ hôi lạnh chảy xuống quan sát cả hai người.
Hồ Ngọc Ly cũng hoàn thành dung hợp thể chất đi ra đây góp vui cùng bọn họ.
“Đến lượt của ta, rút bài!”Long Như Nguyệt đạt tay lên chồng bài trên mặt bàn rút ra một lá.
“Haha!”Long Như Nguyệt nhìn lướt qua lá bài mà mình vừa rút được rồi liền cười khinh bỉ. :))
“Không lẽ!”Lục Dạ mồ hôi lạnh chảy xuống như đoán được gì đó.
Long Như Nguyệt đưa tay lấy hai lá bài đang để trên bàn qua một bên rồi đặt lá bài mình vừa rút được lên bàn.
“Ta hiến tế hai quái thú, triệu hồi Rồng Trắng Mắt Xanh!”
“Tấn công Phù Thủy Áo Đen!”
Long Như Nguyệt mở miệng nói lớn.
Lục Dạ nhìn nàng một chút rồi thở dài đem hết bài trên tay cùng trên bàn để xuống.
“Được rồi, là bổn đại gia thua!”Lục Dạ giơ hai tay đầu hàng.
Long Như Nguyệt cùng ba nữ khác nhìn nhau rồi cùng đập tay tung hô.
Chuyện là ba ngày trước Lục Dạ chợt lấy ra cái này bài quái thú, các nàng thấy cũng thú vị nên học cách chơi. Thế rồi để bị Lục Dạ đè xuống đánh, đúng vậy, hung hăng thắng hết, khiến lòng tự tôn của Đế nữ như các nàng tổn hại nghiêm trọng.
Thế là các nàng liên điên cuồng thử các loại các kiểu chiến thuật, các chủng tộc quái, bài bẫy, ma pháp các thứ. Để rồi cuối cùng hôm nay Lục Dạ cũng bị nàng hạ gục.
“Được rồi, có vẻ cũng sắp đến nơi rồi đấy!”Lục Dạ đứng lên hoạt động cơ thể nhìn các nàng nói, hắn phất tay thu hồi bàn ghế, còn mấy bộ bài thì để lại cho các nàng chơi cũng không sao.
Bài quái thú này là hắn trong lúc rảnh rỗi làm ra để giải trí, ngoài nó ra thì hắn còn làm rất nhiều trò chơi khác mà hắn biết trong hai kiếp.
Long Như Nguyệt các nàng cũng gật đầu, đứng lên chỉnh chỉnh tề tề.
“Xoạt!”
Chớp mắt, luồng ánh sáng trong đường hầm dịch chuyển liền biến mất, Lục Dạ và Long Như Nguyệt các nàng đã xuất hiện trong một tòa cung điện nguy nga giống y đúc với Vạn Giới Các ở Vô Lượng Hỏa Giới.

“Tiểu thư, các vị khác quý!”Một mỹ phụ nhân với nhan sắc ưa nhìn liền đi ra tiếp đón bọn họ, nàng cúi đầu chào Kim Huyền Ngọc rồi quay qua nhìn Lục Dạ cùng ba nữ gật đầu.
“Không cần như thế khách khí, chúng ta sẽ đi ngay thôi!”Lục Dạ dẫn đầu cất bước rời khỏi pháp trận dịch chuyển, hắn cũng không có thứ gì cần mua và lễ mừng thọ kia cũng sắp bắt đầu rồi nên không có việc gì phải ở lại Vạn Giới Các.
“Oành!”Đúng lúc bọn họ định rời đi thì pháp trận dịch chuyển lại đột ngột sáng lên, từ trong đó một tên nam nhân hung tợn, cơ thể to lớn đô con liền đi ra.
Bên cạnh hắn là một lão già tóc hoa râm nhưng cơ thể cũng hùng tráng không kém gì tên nam nhân kia.
Đặc biệt phải nói đến tu vi của hai người, tên nam nhân thì cũng đạt tới Tiên Vương Sơ Kỳ. Lão già bên cạnh hắn thì càng kinh khủng, theo như Lục Dạ cảm nhận thì ít nhất cũng là Đế Vương!
“Kính chào, hai vị khách quý!”Mỹ phụ nhân khi nãy liền đi tới chào hỏi hai người vừa xuất hiện.
“Ừm….”Tên nam tử đô con đang định nói gì đó thì ánh mắt hắn liền thấy được Lục Dạ đám người ở đằng xa, nhìn chúng nữ đi bên cạnh hắn xinh đẹp tuyệt mỹ, tên này liền hai mắt phát sáng.
Hắn bỏ qua mỹ phụ nhân của Vạn Giới Các, nhanh chống đi tới có ý đồ làm quen.
“Tại hạ tên Cuồng Đao, thiếu chủ Cuồng Thần Tông. Không biết có vinh hạnh được làm quen với các vị?”Cuồng Đao nhìn đám người chấp tay, khuôn mặt niềm nở nói. Hắn nhận ra được đi bên cạnh tên thiếu niên tóc vàng kia thế mà lại toàn là nhân vật cộng cáng có mặt trên Thiên Kiêu Bảng.
Long Như Nguyệt mất tích 2 năm cùng với Kim Huyền Ngọc thuộc Vạn Giới Các, Phượng Vũ Y của Phượng Hoàng Tộc và Hồ Ngọc Ly của Hồ Linh Tộc. Tất cả đều là mỹ nữ khuynh thành, thế mà đều đi bên cạnh thiếu niên này, nhất thời cảm giác ghen ghét cùng ganh tị liền nổi lên trong lòng hắn.
Dù ghen ghét Lục Dạ nhưng là Đế Tử của một thế lực hắn cũng không phải là não tàn. Biết rằng tên thiếu niên này dù không có tu vi nhưng có thể đi bên cạnh 4 người kia thì chắc chắn không thể nào đơn giản.
Vì vậy hắn mới nói là làm quên các vị, chỉ tất cả mọi người bao gồm cả Lục Dạ.
“Xin lỗi, chúng ta đang có việc cần rời đi. Không tiện làm quen với công tử!”Kim Huyền Ngọc Liếc mắt đã nhận ra Cuồng Đao xếp thứ 13 trên Thiêu Kiêu Bảng, tuy vậy nàng vẫn từ chối khéo không muốn dính dáng đến tên này.
Nói xong đám người Lục Dạ liền cất bước đi tiếp. Lục Dạ cũng chẳng thèm nói gì, quy tắc của hắn chính là việc của mình là của mình, việc của người là của người. Nếu không có thứ gì gây rối, hay khiến hắn cảm thấy thú vị thì Lục Dạ sẽ không xen vào.
“Không lẽ, vị tiểu huynh đệ đây chỉ biết núp sau nữ nhân hay sao?”Cuồng Đao bị từ chối cũng không bỏ cuộc hắn chuyển qua khích tướng Lục Dạ.
“Hả? Ta với ngươi quen lắm sao?”Lục Dạ chỉ là một mặt phiền muộn nhìn cũng chẳng thèm nhìn nói.
“Ngươi!”
“Đao nhi, ngươi đừng kích động!”Đúng lúc này lão già đi bên cạnh hắn liền xuất hiện, đặt tay lên vai Cuồng Đao nói. Cuồng Đao đang định nói gì đó thì chợt dừng lại, hắn hai mắt lóe sáng tinh quang.
“Tiểu huynh đệ, ngươi đi với các nàng chắc cũng không đơn giản. Chúng ta làm một cuộc so tài như thế nào?”Cuồng Đao nhìn Lục Dạ chưa buồng tha mỉm cười hung tợn nói, phụ thân hắn vừa truyền âm trấn tỉnh hắn lại.
“So tài?”

“Nha, ngươi thành công làm bổn đại gia hứng thú!”
“Nói đi, so cái gì đây?”
Lục Dạ hơi hứng thú nhìn Cuồng Đao hỏi.
“Ngươi và ta vung quyền so xem bên nào nắm đấm mạnh hơn. Như thế nào?”Cuồng Đao lời nói vừa ra liền nhận được sự khinh bị của toàn trường, nhìn thể hình đô con vạm vỡ của hắn so với Lục Da cao gầy, da thịt trắng nõn không khác gì tiểu bạch kiểm, thực sự là không ai nghĩ Lục Dạ sẽ thắng.
“Haha, được thôi! Rất hợp ý ta!”
“Bổn đại gia không có nhiều thời gian, đếm đến ba rồi đấm luôn đi!”Lục Dạ cười lên ha hả, nhìn Cuồng Đao nói. Bên cạnh hắn chúng nữ chỉ biết cầu chúc cho tên này, bọn họ đều biết Lục Dạ sở hữu lực lượng là cở nào kinh khủng, dù Long Như Nguyệt cũng chỉ ngang tay với hắn.
“1….2….3!”
Tiếng đếm thứ ba vừa rơi xuống tên Cuồng Đao kia liền hung tợn tung quyền, hắn trong lòng đã nắm chắt rằng mình là người thắng, quên luôn cả việc không nên coi thường Lục Dạ.
Kết quả thì chắc ai cũng biết rồi.
“Oành!”
“Rầm rầm….Ầm ầm!”
Cuồng Đao như cánh diều đứt dây liền bắn mạnh về phía sau đập mạnh vào vách tường bất tỉnh, tay phải vừa tung quyền của hắn thì đã máu thịt toe toét, xương cốt cũng rạn nứt.
Lục Dạ thì chỉ hơi lùi lại một bước mà thôi, hắn xoa xoa bàn tay có hơi tê dại của mình, cảm thán Tiên Vương Sơ Kỳ thể tu đúng là không yếu.
“Đao nhi!”Phụ thân của Cuồng Đao hay còn gọi Cuồng Thần Đế Tôn, liền đỏ mắt xuất hiện ngay bên cạnh Cuồng Đao cho hắn ăn một khỏa đan dược Tôn Cấp.
Cuồng Thần Đế Tôn hai mắt hơi đỏ trừng lấy Lục Dạ nhưng cũng không nói gì, đây là nhi tử hắn muốn so tài, thua cũng là nhi tử hắn. Còn mặt mũi nào để nói nữa!
Thế là một vị Đế Tôn liền xấu mặt nâng lên con trai mình biến mất ngay trước ánh mắt trợn tròn của các nhân viên Vạn Giới Các.
“Hừm, phiền phức đi rồi! Chúng ta cũng nên xuất phát!”Lục Dạ cười khẽ gọi ra Chòm Bạch Dương cùng chúng nữ nhảy lên trên thuyền.
Kim Huyền Ngọc có phần hồi tưởng ngắm nhìn chiếc thuyền.
Lục Dạ nhìn chúng nữ đều đã bước lên thuyền liền cười lớn điều khiển chiếc thuyền tiến về hướng Long Thiên Tinh, nơi ở của Long Tộc!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.