Edit: Kogi
Mèo con ngồi ở ban công phòng La Vĩ Huyền, trên trời chim chóc bay lượn, tâm tư mèo con đều đặt ở chỗ La Vĩ Huyền, cậu không vui, lo La Vĩ Huyền thay lòng đổi dạ, chuyển sang quan tâm người phụ nữ kia thay vì mèo con, tâm trạng không tốt, liền không hăng hái kêu réo với lũ chim như ngày thường.
(Ba bá không cần mèo con sao?…Đúng ra…là mình cứ quấn quýt người ta…).
Mèo con nhớ tới hồi đầu La Vĩ Huyền không cần cậu liền cảm thấy hoảng sợ.
Khí thế bướng bỉnh không còn nữa, sau khi giằng co với Thẩm Viên Trân lại bị yêu cầu ra khỏi phòng khách, quả thực không khác gì cảm giác cầm chắc thất bại.
(Nhưng mình là mèo con mà…Mèo con rất đáng yêu í…).
Nước mắt lại rơi.
La Vĩ Huyền từng nói sẽ không bỏ rơi mèo con, sẽ không đưa mèo con đến Trạm thu lưu mèo hoang, mèo con muốn tin tưởng La Vĩ Huyền.
(Ba bá sẽ không lừa mèo con…).
Lúc này, chuông điện thoại vang lên.
La Vĩ Huyền đang nghĩ liệu mèo con có tiếp máy không, Thẩm Viên Trân đã nhấc máy.
“Alo”.
“Alo!”.
“Cho hỏi cậu là?”.
“Tôi tìm anh trai, cô là ai?”.
Thẩm Viên Trân đang định mở miệng, La Vĩ Huyền đã lấy lại điện thoại.
Mèo con ở ban công nghe thấy chuông điện thoại, u buồn trên mặt bay biến sạch, cố sức kéo cửa kính ban công, chân trần nhảy phắt lên giường, nhấc máy điện thoại ở đầu giường La Vĩ Huyền, vừa cầm lên định nói liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-ngoan-liet-mieu-du-mieu-ba-ba/3135862/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.