Tô Khinh nhảy dựng lên như bị đạp phải đuôi___Trần Lâm đã khoanh tay đứng ngay cạnh cánh cửa không biết đã bị mở ra từ đời nảo đời nào, đeo lên nụ cười tươi rói đáng đánh mà liếc nhìn Tô Khinh. Hắn chuyển mắt sang Trình Vị Chỉ, hỏi lại: “Ông nói, hệ thống năng lượng tinh của Lam ấn tồn tại khiếm khuyết, là khiếm khuyết ở chỗ nào?”
Trình Vị Chỉ thấy hắn thì rõ ràng đã cực kì khẩn trương, mười ngón tay bấu chặt lấy song cửa sổ như thể đang tìm thứ gì đó để chống đỡ chính mình. Mà lá gan của Tô Khinh sau khi trải qua một tháng lăn lộn ở đây thì béo lên một vòng to. Từ những trận đánh lộn điên cuồng, cậu đã tìm được con đường để kiên cường hơn, từ những cuộc tranh đấu lấy một đối bốn, khuynh hướng bạo lực mới manh nha đã lớn lên từ bao giờ, từ một đại thiếu gia yếu đuối èo uột thuở nào, đã trở thành một cao thủ đánh đấm da dày thịt béo.
Ánh mắt cậu đậu lại trên cổ Trần Lâm, nghiến răng nghiến lợi tính toán xem nên hạ miệng xuống chỗ nào.
Trần Lâm lập tức đi lướt qua người cậu mà đánh giá Trình Vị Chỉ: “Ông là Khôi ấn của ai?”
Trình Vị Chỉ càng nhích lại gần cửa sổ, thấp giọng nói: “Tôi là…hình thái 1.”
“À, hình thái 1,” Trần Lâm gật gật đầu, “Khôi ấn của Lý Cố và Quế Tụng đều là hình thái 1, đáng tiếc… Ông nói đúng, hệ thống năng lượng tinh của Lam ấn quả thực tồn tại chỗ thiếu hụt. Trong nhiều tình huống, cảm xúc của nhân loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-lam-an/2376/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.