Hồ Bất Quy nhìn qua giống y như Bao Thanh Thiên mặt đen, lúc nào cũng khiến cho người xung quanh căng thẳng e sợ. Thế nhưng thực chất anh lại là một người rất rất dịu dàng, cho dù mình có phải chịu thiệt thòi đi chăng nữa cũng vẫn bận tâm đến cảm thụ của đối phương___ Đặc biệt là khi ở trên giường, độ kiên nhẫn của anh có thể khiến bạn tức hộc máu.
Tô Khinh bất ngờ cắn lên gáy Hồ Bất Quy làm anh phải quát lớn một tiếng. Y khẽ cười, liếm nhẹ lên vết cắn rồi vuốt ve theo lằn eo của Hồ Bất Quy, vừa đốt lửa vừa nhỏ giọng hỏi: “Nè, anh có được không đó, rầy rà gì mãi thế?”
Hồ Bất Quy cắn răng vỗ đét lên tay y: “Khốn kiếp, làm cậu bị thương thì sao?”
Tô Khinh chẳng thèm để ý tới mà dốc toàn lực khiêu khích, cố gắng thiêu hủy lý trí của Hồ Bất Quy, không làm đến phát khóc chưa đã ghiền.
Hồ Bất Quy giận đến ngứa răng, cuối cùng dứt khoát hung hăng giữ chặt hai cái móng heo đè lên gối mềm, khoát tay tắt đèn đi.
Ngày hôm sau, thời điểm rời giường của Tô Khinh lại phá vỡ quy luật thường ngày của y.
Mãi đến lúc Hồ Bất Quy khẽ tay nhẹ chân dậy mặc quần áo y mới giật mình tỉnh dậy. Tô Khinh mơ hồ mở mắt, nhìn góc áo sơ mi của Hồ Bất Quy, ngẩn người. Hồ Bất Quy phát hiện hai má Tô Khinh đỏ ửng, lo y phát sốt, liền đưa tay thử độ ấm trên trán y, lòng bàn tay còn phủ lên má y, ấp lấy làn da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-lam-an/1825208/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.