Đội Quy Linh đang bận rộn lu bù, không một ai chú ý đến Tô Khinh mất tích. Đột nhiên, một tiếng còi báo nguy bén nhọn khác thường truyền ra từ bộ kĩ thuật, phản ứng đầu tiên của mọi người là Hứa Như Sùng lại đang làm thực nghiệm nguy hiểm gì đó rồi. Thế mà đợi một lúc chẳng thấy tiếng nổ mạnh quen thuộc vang lên, tiếng kêu của thiết bị cảnh báo lại càng ngày càng gióng riết.
Phương Tu mở cửa bộ kĩ thuật đi vào thì phát hiện ra tất cả các nhân viên công tác đều đang ngẩng đầu ngẩn người nhìn lên màn hình lớn, ai nấy đều mơ màng thoát xác, trên bàn thực nghiệm chẳng có thứ gì phản nhân loại. Phương Tu cau mày nhập bọn với nhóm nhân viên nghiên cứu không hiểu đầu cua tai nheo ra sao, chỉ biết trợn mắt nhìn số liệu và ô lưới không ngừng nhảy ra tràn lan trên màn hình, trên dưới trái phải cậu ta đọc được mỗi một dòng chữ nhỏ dùng để cảnh báo ở tít trong góc khuất___ Phản ứng năng lượng dị thường cực mạnh.
Phương Tu mở thiết bị liên lạc đeo trên tai: “Đội trưởng Hồ, anh tới đây một chuyến đi, hình như có gì đó bất thường.”
Ba phút sau Hồ Bất Quy đưa theo Tiết Tiểu Lộ chạy tới. Trong lòng cô nương tiểu Tuyết ôm một đống văn kiện to mà phải chạy chậm suốt đường, thở còn thở chưa xong đã trợn mắt há hốc mồm nhìn màn hình lớn, cô nàng cảm thán: “Cục cưng, Hứa đại sư mới không ở đây có một hôm mà mày đã phát bệnh tương tư rồi à?”
Hồ Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-lam-an/1825158/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.