Vì sợ rút dây động rừng, đội Quy Linh không dám mang Khôi ấn cùng các con tin ra mạo hiểm, chỉ có thể tự mình mạo hiểm.
Đối với dân kỹ thuật mà nói, mạo hiểm là chuyện có thể tránh được chút nào hay chút ấy, dùng khoa học kĩ thuật để giải quyết, không cần đổ máu hi sinh mới tốt, thế nhưng đối với đội công tác bên ngoài mà nói, thì hiệu suất mới là vương đạo, mưa bom bão đạn pháo nổ ầm ầm chế phục đối phương mới là vương đạo.
Vì thế Hứa Như Sùng nóng ruột đến nhảy tưng tưng lên, tỏ vẻ chính mình có thể đánh trận chiến tranh khoa học này ngon lành, đáng tiếc là Hồ Bất Quy hoàn toàn không coi như y đang tồn tại, độc tài mười phần mở một cuộc họp ngắn, tốc chiến tốc thắng lập ngay một kế hoạch hành động mới toanh.
Hứa Như Sùng phản đối: “Xung quanh căn cứ Lam ấn chắc chắn sẽ có thiết bị ngăn chặn máy móc, các anh vừa lại gần đã bị phát hiện ngay rồi…”
Hồ Bất Quy trầm ngâm một lát: “Đi tìm cho tôi một bộ đồng phục bưu chính Trung Quốc với cái xe đạp ra đây.”
Hứa Như Sùng: “…”
Phương Tu tìm xong đồ với hiệu suất rất cao, Hồ Bất Quy nhanh chóng thay xong, đội mũ lên, lập tức biến thành nhân viên bưu chính mặt dài nhất, sắc mặt nghiêm trọng nhất trong hệ thống bưu chính Trung Quốc____Cứ như không phải anh đi đưa thư mà là đi đưa bom vậy.
Liêu Thần Viễn im lặng một hồi, rốt cuộc vẫn nhịn không được mà nói: “Đội trưởng Hồ, tôi thấy vụ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-lam-an/1825028/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.