- Thầy không nên ép tôi hung dữ, bởi vì một khi tôi hung dữ thì chính tôi cũng sợ hãi. - Những lời này dùng để hình dung Phương Viêm là thích hợp nhất rồi.
Phương Viêm tuy là truyền nhân Thái Cực thế gia, nhưng vì ảnh hưởng từ ông ngoại cùng với mẹ, nên vẫn luôn cảm thấy mình là một người làm công tác văn hoá.
Uống trà trên đỉnh núi, viết chữ trong đêm tuyết. Thưởng rượu trong rừng trúc, đọc thơ ngày mưa. Đây là công việc mà người làm công tác văn hóa nên làm.
Đánh đánh mắng mắng… Không văn minh chút nào.
Nhưng bạn không thể khi dễ tôi nha. Con thỏ nóng nảy còn cắn người, chớ nói chi là một người làm công tác văn hoá.
Bản thân Phương Viêm chính là một thư pháp đại gia, ít nhất thì hắn cho là như vậy. Chữ của hắn tuy không hữu thần tiên khí bằng ông ngoại Lục Tĩnh, nhưng đăng thiên nhập thất vẫn có thể được đấy.
Chữ của Noda không tồi, nhìn vào bố cục, kết cấu cùng nét thanh đậm, xếp vào đăng thiên nhập thất xem như không có vấn đề. Nói cách khác, Phương Viêm miễn cưỡng đồng ý mình cùng cấp bậc với Noda.
Nhưng chữ của Tiếu Phẩm Thanh lại không giống như lúc trước. Hắn đã đạt đến cảnh giới Thần chi cảnh, so với Phương Viêm mạnh hơn một chúc, so với Lục Tĩnh đại xảo bất công (1) thì yếu hơn một chút.
(1) Đại trí giả ngu.
Lúc Tiếu Phẩm Thanh thỉnh giáo Phương Viêm thư pháp, Phương Viêm chỉ nói cách nghĩ, không nói chuyện bút pháp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-giao-su/2191756/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.