Cái gì gọi là khí khái văn nhân?
Phàm là sử quan ghi chép, thiện ác phân hai quyển, đây chính là khí khái văn nhân.
Có cái nên làm, có việc không nên, đây là khí khái văn nhân.
Cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi là khí khái văn nhân.
Lo trước cái lo của thiên hạ, vui sau cái vui của thiên hạ là khí khái văn nhân.
Gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ cũng là khí khái văn nhân.
Đương nhiên, trong tay Phương Viêm không có đao, đao tại tâm.
Thời đại thay đổi, khoa học kỹ thuật phát triển, nếu còn rêu rao khí khái nhân văn, có khi sẽ bị người ta mắng cho váng đầu.
Thế nhưng, trên thế gian này, chung quy có một số việc đáng giá để chúng ta kiên trì.
Từ Khuất Nguyên đến Hàn Phi, từ Tư Mã Thiên đến Ban Cố, từ Kê Khang đến Đào Tiềm, Lý Đỗ đến Bát đại gia. Từ Tân Khí Tật đến Phương Hiếu Nhụ, từ Vương Phu Chi đến Cung Tự Trân... Từ Lục Tĩnh đến Phương Viêm.
Những người này đã giúp nền văn hóa Trung Hoa được truyền thừa, giữ vững cái gọi là cốt cách quốc văn Trung Hoa.
Người thầy vốn dĩ là nghề nghiệp cao thượng, vĩ đại, vì cớ gì trong mắt nhiều người lại trở nên rẻ mạt như thế? Là lòng người thay đổi hay bởi xã hội mắc bệnh?
Phương Viêm cùng Chu Kiên không thân cũng chẳng quen, vốn dĩ hắn chẳng cần quan tâm đến chuyện này.
/ Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thế nhưng hắn vẫn quyết định xen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-giao-su/2191722/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.