Ở một tiệm trà tươi mát.
Phương Viêm tự ngâm trà, rót đầy chén trà cho Hoàng Văn Cường rồi cười nói:
- Ở đây sơ dài quá, chờ sau này có dịp tôi nhất định sẽ pha một ly trà ngon để đãi khách quý.
- Tôi có phải khách quý gì đâu?
Hoàng Văn Cường vừa cười nói vừa nhấp một ngụm trà, đoạn ông nói:
- Phải nói trà thầy giáo Phương pha đúng là khác hẳn. Khi nãy trông thấy cách thầy pha trà có vẻ thuần thục nhỉ,.. thầy cũng thích trà đạo sao?
- Cũng không hẳn là trà đạo. Do tôi bị ảnh hưởng bởi người lớn trong nhà thôi, thường ngày thích uống trà với bọn họ. Uống nhiều, thấy nhiều cũng hiểu được chút chút.
Phương Viêm nhìn sang Hoàng Hạo Nhiên đang im lặng làm nhân vật quần chúng bên cạnh rồi hỏi:
- Hạo Nhiên em thích uống trà chứ?
- Thích ạ.
Hoàng Hạo Nhiên đáp:
- Nhưng các bạn trong lớp đều thích uống nước ngọt hơn.
- Biết đâu chừng sau này bọn họ cũng sẽ thích uống trà thì sao.
Phương Viêm vừa cười vừa nói.
- Thầy có cách à?
Hoàng Văn Cường hỏi. Ông là phóng viên, mỗi một câu hỏi đều ẩn chứa hàm ý rất nhạy cảm.
/ Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Tôi tính để bọn họ hiểu thêm vài thứ về trà đạo ấy mà.
Phương Viêm cười ha hả.
- Trà đạo là tinh túy của Hoa Hạ, pha trà uống trà có thể giúp người ta tĩnh tâm, tu thân dưỡng tính, nâng tố chất lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-giao-su/2191662/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.