Dịch: Đức Thành 
"Vâng, lão sư." Lam Hiên Vũ đáp một tiếng, sự cầu nguyện cho Ngân lão sư lại dâng lên trong lòng, vì khi vị này vừa nhắc tới Ngân lão sư là có sát khí lộ ra luôn đó! 
"Lão sư, ta còn có chút việc muốn phiền ngài, là liên quan tới vấn đề trao đổi. Ngài cấp cho ta cái quyền hạn đi, ta muốn mang huy chương đi đổi tài nguyên tu luyện." Lam Hiên Vũ vẫn chưa quên được chuyện này. 
Đường Chấn Hoa có chút mất kiên nhẫn mà nói: "Ngươi mới được bao nhiêu huy chương, đổi được cái gì chứ! Cái này không cần nóng vội, tích góp nhiều huy chương một chút đã rồi nói." 
Lam Hiên Vũ vội vàng nói: "Lão sư, ta nghe nói huy chương tím có thể đổi một chút thiên tài địa bảo, phụ trợ tu luyện gia tăng hồn lực, còn không có tác dụng phụ. Vấn đề lớn nhất của ta bây giờ chính là hồn lực không đủ, cho nên ta muốn sớm tăng hồn lực lên tới ba mươi cấp. Nếu ta có ba mươi cấp hồn lực, vậy thực lực nhất định sẽ có thể tăng mạnh." 
Đường Chấn Hoa sửng sốt một chút: "Ngươi có huy chương tím? Cái này sao có thể?" 
Lam Hiên Vũ nghĩ thầm, thì ra vị lão sư này cũng không có quá hiểu rõ mình. Hắn vội vàng nói lại quá trình mình thu được huy chương tím. 
Nghe hắn giảng giải, Đường Chấn Hoa bừng tỉnh đại ngộ: "Khó trách ngươi có thể thu được vị trí hạng nhất, thì ra là vì cái này đây. Huy chương tím đúng là không tệ. Đúng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-dau-la-dau-la-dai-luc-4/2435151/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.