Dịch: Đức Thành
Lưu Phong nhìn Lam Hiên Vũ, nghiêm túc nói: "Cảm ơn ngươi. Nếu không có ngươi thì có lẽ ta cùng mập mạp cũng đã sớm bị lớp thiếu niên năng động đào thải. Không có ngươi chúng ta cũng không có khả năng đi tới bước này. Là ngươi mang chúng ta vượt mọi chông gai, đi tới Sử Lai Khắc Học Viện tiếp nhận khảo hạch. Đối với chúng ta thì việc này đã sớm vượt quá năng lực bản thân. Khảo hạch cá nhân có nghĩa thế nào thì ta cũng hiểu rõ, nhất định ta sẽ tận dụng hết khả năng mà cố gắng. Dù có thất bại ta cũng không hối hận, đó là bởi vì năng lực của mình còn chưa đủ. Nên ngươi cũng không cần lo lắng cho ta, nếu quả thật ta thi không đậu thì đó cũng là vấn đề của chính ta. Ngươi phải cố gắng cho thật tốt, nhất định phải cố gắng thi đậu, ta tin ngươi nhất định sẽ làm được. Ta không biết mập mạp nghĩ thế nào, nhưng ta thấy mình cứ cố gắng hết sức, coi như không thi đậu thì cũng không phải hối hận. như vậy là đủ rồi."
Tiền Lỗi mở trừng hai mắt: "Phong tử, ngươi có ý gì đây? Chẳng lẽ thi không đậu ta sẽ trách Hiên Vũ hay sao? Ngày hôm qua ta tu luyện cũng không phải là tu luyện uổng phí, hiện tại có một chút tư tưởng mới rồi. Hơn nữa, ai biết khảo hạch cá nhân là cái gì đây? Nói không chừng sẽ là so tài ngủ đó chứ, vậy khẳng định ta sẽ đạt quán quân!"
Nhìn nụ cười tự tin lại hiện trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-dau-la-dau-la-dai-luc-4/2435056/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.