Dịch: Đức Thành
Thiên La Tinh, trong nhà Lam Hiên Vũ.
"Con của ta đi mẫu tinh rồi nha. Thật không nghĩ có một ngày con ta thậm chí có tư cách đi thi Sử Lai Khắc Học Viện."
Nam Trừng dựa trên vai trượng phu, trong mắt mang theo vài phần không muốn, càng nhiều hơn là nồng đậm tưởng niệm cùng tình thương của mẹ.
Lam Tiêu than nhẹ một tiếng: "Hắn vốn là đến từ chỗ đó, hiện tại cũng chỉ là trở về mà thôi. Hào quang của hắn có lẽ là vừa mới bắt đầu nở rộ mà thôi. Dù sao thì hắn cũng không giống người thường đấy."
Thân thể Nam Trừng khẽ rung động một lát, đột nhiên mãnh liệt ngồi thẳng mà nói: "Lão công, ngươi nói xem, liệu bí mật trên người hắn có thể bị phát hiện hay không? Dù sao nơi đó cũng là Sử Lai Khắc Học Viện a!"
Lam Tiêu lắc đầu: "Phát hiện thì như thế nào đây? Con của chúng ta cũng không có làm ra chuyện gì sai. Từ khi Liên bang ký kết hiệp nghị cùng Hồn Thú chung sống hoà bình thì song phương vẫn bảo trì vô cùng quan hệ tốt đẹp. Qua nhiều năm như vậy, ta vẫn một mực nghiên cứu về loại tình huống này của hắn, muốn hiểu rõ cuối cùng là chuyện gì xảy ra. Căn cứ theo ta phán đoán sơ bộ thì đứa nhỏ Hiên Vũ này..."
Nói đến đây, hắn dừng lại một lát, trên mặt lộ ra vẻ suy tư.
"Đừng thừa nước đục thả câu, nói mau!" Nam Trừng nhịn không được thúc giục hỏi.
Lam Tiêu nói: "Hiên Vũ là nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-dau-la-dau-la-dai-luc-4/2435003/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.