Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đồng thời gật đầu, tỉnh táo phân tích có thể giúp bọn hắn đối mặt với những tình huống tiếp theo một cách tốt nhất.
"Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?" Lưu Phong hỏi.
Lam Hiên Vũ mỉm cười: "Đợi."
"Đợi?" Lưu Phong nghi ngờ mà nhìn hắn.
Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu: "Nếu là tự giết lẫn nhau sẽ luôn phải chiến đấu. Mà chiến đấu sẽ phải có tiêu hao, tiêu hao không chỉ trên thân thể mà cả trên tinh thần, cho nên bây giờ chúng ta phải đợi, đợi tới khi bọn hắn đánh nhau chán rồi hãy nói. Chúng ta ở ngay chỗ này, không phải đi bất cứ đâu cả.""
Hắn vừa nói vừa nhìn dáo dác chung quanh, rất nhanh đã nhìn trúng một cây đại thụ che trời, hắn quay sang nói với Lưu Phong: "Ngươi dùng Bạch Long thương tạo một cái hốc trên tán cây đi, làm nơi nghỉ ngơi cho chúng ta."
Sau đó hắn lại chuyển hướng Tiền Lỗi mà nói: "Ngươi bảo Kim Ti Ma Viên tìm kiếm ở chung quanh, có thể đi xa một chút. Nếu đụng phải hồn sư nhân loại phải lập tức trở về báo cho chúng ta biết vị trí của đối phương, nhưng không nên gây phát sinh xung đột cùng đối phương."
Ánh mắt Tiền Lỗi sáng lên: "Ý của ngươi là dùng khỏe ứng mệt, chờ bọn hắn đánh nhau kha khá rồi chúng ta tới?" Việc này không khác tình huống trong mê cung lúc trước của bọn hắn lắm. Khi đó, nếu không phải trùng hợp gặp tổ Lữ Thiên Tầm thì có lẽ bọn hắn đã có thể một mực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-dau-la-dau-la-dai-luc-4/2434933/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.