"Chúng ta giết chết hai đầu Địa Hỏa Xích Long rồi sao?" Lưu Phong nhìn Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi mà có chút há hốc mồm.
Tiền Lỗi cũng chấn động toàn thân, thất thanh nói: "Đúng vậy a! Vậy mà chúng ta có thể giết hai đầu Địa Hỏa Xích Long? Cái này có chút hơi lớn a!"
Đúng lúc này, một cỗ nhiệt lưu đột nhiên trào đến, nhiệt độ của ao nham thạch đã bắt đầu tăng lên. "Không tốt! Đi mau!" Lam Hiên Vũ nhanh chóng dùng Kim văn Lam Ngân Thảo quấn quanh người Lưu Phong, Lưu Phong cũng hiểu ý, lập tức lao ra khỏi ao nham thạch, đồng thời kéo mạnh Kim văn Lam Ngân Thảo, mang theo Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi ra khỏi đó.
Thân thể Lam Hiên Vũ nửa chuyển mà đuổi theo Lưu Phong, lại một lần nữa đẩy hắn một chút. Lúc này Lưu Phong cũng đã phóng xuất ra Hồn Kỹ, đem Bạch Long thương đánh xuống dưới một kích, mượn lực phản chấn của một kích này mà mang theo Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi bay ngược về một bên bờ.
"Vèo!" Bích quang hiện lên, Thúy Ma Điểu đã trở lại đỉnh đầu triệu hoán chi môn của Tiền Lỗi mà biến mất vô tung. Có vẻ đầu Thúy Ma Điểu này cảm thấy rất mỹ mãn, trước khi rời đi nó còn quay lại nhìn ba người Lam Hiên Vũ một cái thật sâu, nhưng ánh mắt hung quang đó lại làm cho cả ba đều có chút run rẩy.
May mắn là nó chỉ đến từ phục khắc nên không thể xuất hiện lần nữa, thực ra thì phục khắc cũng không phải phục chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-dau-la-dau-la-dai-luc-4/2434878/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.