Bảy người, một phần ba số học viên của lớp thiếu niên năng động, cũng vì không phán đoán được tình thế một cách rõ ràng mà đã xong khảo hạch. Không thể nghi ngờ, bọn hắn còn chưa được bày ra thực lực của bản thân, thậm chí có thể nói là biệt khuất. Thế nhưng trong cái khảo hạch này thì căn bản là không có cơ hội thứ hai.
Những người còn lại đều cảm thấy rất may mắn, trong nội tâm cảm ơn, bội phục đối với Lam Hiên Vũ không thôi. Nếu không có nhắc nhở của hắn thì dù mấy người tổ Kim Tường cùng Lữ Thiên Tầm coi như là có thể tránh thoát, nhưng nói không chừng tránh xong sẽ tụ hợp lại. Mà năm người phía dưới nếu cứ tiếp tục tụ tập ở một chỗ thì căn bản là không có khả năng chịu nổi một làn công kích nữa.
Lúc này, tuy sau khi bọn hắn tách ra thì tình cảnh vẫn khó khăn như trước, bởi vì phải đối mặt với đại lượng Địa Hỏa Tích Dịch trùng kích, nhưng ít nhất cũng tốt hơn nhiều so với đầu Địa Hỏa Xích Long kia.
Mà lúc này đây, ba người Lam Hiên Vũ đã tới đỉnh núi dưới sự dẫn dắt của Lưu Phong. Sau kị bọn hắn leo lên đến đỉnh núi thì không khỏi hít một hơi khí lạnh. Bởi vì lúc này bọn hắn đã thấy rõ đỉnh núi bên kia là cái gì rồi...
Là sơn cốc! Bên kia cũng là một cái sơn cốc thật lớn, nhưng trọng yếu hơn là bọn hắn thấy được tình huống y hệt ở sơn cốc bên kia. Cũng là một đàn Địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-dau-la-dau-la-dai-luc-4/2434868/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.