Lam Tiêu nghiêm túc nói: "Ngươi nhớ kỹ, cho dù phải đối mặt với tình huống như thế nào cũng không thể xúc động. Lần này ngươi quá vọng động rồi, rõ ràng chưa từng lái chiến cơ không gian chính thức, vậy mà dám trực tiếp đi điều khiển, ngươi có biết việc này nguy hiểm tới mức nào không? Vạn nhất ngươi xảy ra chuyện gì không hay thì ngươi để ba mẹ phải làm sao bây giờ? Cho nên về sau ngươi nhất định không thể lỗ mãng, gặp việc gì phải nghĩ lại mà làm sau, lấy an toàn bản thân làm trọng. Tương lai nhất định ngươi còn phải gặp những nguy hiểm khác, ngươi phải nghĩ, ba mẹ còn đang chờ ngươi bình an trở về đây. Rõ chứ?"
Lam Hiên Vũ nhìn vào mắt Lam Tiêu, hắn dùng sức mà gật đầu: "Ba, con hiểu. Người yên tâm đi, về sau nhất định con sẽ không xúc động như vậy nữa. Con cũng sẽ học tập tốt, cho mình mau chóng trở nên cường đại, sớm ngày trở thành một vị cường giả có thể bảo hộ ba mẹ."
Lam Tiêu mỉm cười xoa xoa đầu hắn: "Ba biết, vì ngươi muốn bảo hộ chúng ta mới lao ra như vậy. Còn nữa, lần sau không cho phép ngươi nói dối. Nếu không phải việc lần này quá lớn chỉ sợ chúng ta đã bị tên tiểu tử nhà ngươi lừa luôn rồi."
Lam Hiên Vũ có chút lúng túng gãi đầu, vẫn là do hắn quá nhỏ tuổi nên cân nhắc không chu toàn. Nhưng chính hắn cũng không hối hận, thậm chí cũng không cảm thấy nghĩ mà sợ như cha mẹ nói. Nghé con không sợ cọp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-dau-la-dau-la-dai-luc-4/2434850/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.