Sau khi về đến nhà, Lam Hiên Vũ là người đầu tiên vọt vào phòng.
"Na Na lão sư, Na Na lão sư!" Hắn vừa vào cửa liền kêu lên ầm ĩ.
Sau khi giải quyết xong mọi chuyện thì Na Na liền giao hắn cho Nam Trừng, sau đó chính mình thì cứ như vậy biến mất.
"Đã về rồi sao?" Na Na mỉm cười bước ra, trên người còn đang mặc bộ quần áo ngủ Nam Trừng mua cho nàng, một mái tóc bạc chải vén thành đuôi ngựa rủ xuống ở sau ót, nhìn qua nàng giống như là cái gì cũng không có phát sinh qua vậy.
Lam Hiên Vũ vừa nhìn thấy nàng, lập tức hưng phấn mà vọt lên, ôm lấy bắp đùi của nàng mà nói: "Na Na lão sư, ngươi thật giỏi a! Lúc nào ta mới có thể lợi hại như ngươi a?"
Na Na mỉm cười: "Vậy ngươi cần phải học tập thật giỏi mới được a! ( ui da, đã bao năm trôi qua mà mỗi khi nghe thấy câu này đều thấy nặng nề, trốn vô tiểu thuyết mà vẫn không tránh được a T-T) tu luyện cho thật tốt đi, một ngày nào đó ngươi cũng có thể đấy."
"Na Na lão sư." Nam Trừng bước nhanh tới trước mặt nàng, thân thể bởi vì kích động mà có chút run rẩy. Na Na mỉm cười với nàng: "Không có gì, các ngươi không có việc gì thì tốt rồi. Các ngươi cũng mệt mỏi rồi, hôm nay nghỉ sớm một chút đi."
"Không cần đâu, ta muốn tu luyện với ngươi. Na Na lão sư, ta phải được cường đại!" Lam Hiên Vũ lại đột nhiên quật cường kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-dau-la-dau-la-dai-luc-4/2434667/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.