*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyện đầu tiên Cố Bạch làm sau khi trở lại chung cư chính là chạy lên lầu hai, lôi những thuốc màu và dụng cụ vẽ tranh mà cậu quen thuộc ra khỏi ngăn tủ.
Những màu vẽ hàng hiệu đắt chết kia, Cố Bạch cũng rất động tâm, nhưng cái thứ màu vẽ tranh này, nhãn hiệu khác nhau thì hàm lượng thành phần màu cũng không giống nhau, nếu thiết kế bản thảo thì khẳng định là phải dùng dụng cụ vẽ tranh mà mình quen thuộc để thử trước một lần.
Lúc làm thành phẩm cuối cùng, Cố Bạch mới có thể cân nhắc việc dùng những màu vẽ cao cấp trân quý và tràn đầy sức hấp dẫn kia.
Nói về chủ đề truyền thừa này, theo bình thường mà nói, hình thức biểu hiện trong nghệ thuật chủ yếu là chuyển tiếp, hoặc là thông qua lan truyền, tiếp nhận phương thức biểu đạt để thể hiện chủ đề này.
Cố Bạch không có cảm tưởng đặc biệt gì đối với từ này, cậu biết rõ sở trường của mình là khả năng biểu đạt câu chuyện, hình ảnh mang tính xưa cũ và sắc thái, biết vô cùng rõ nhược điểm của mình là không đủ kinh nghiệm.
Chủ đề nặng ký như truyền thừa, đối với Cố Bạch mà nói thì độ khó có chút cao.
Nhất là muốn mang tác phẩm đến triển lãm để trưng bày, nhất định phải xuất sắc mới được.
Cố Bạch mang lên từ dưới lầu một cái ghế đệm, kéo rèm che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cu-yeu-quai/2179086/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.