*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một buổi trưa giữa mùa hạ.
Dưới cái nắng thiêu đốt ở thành phố S, Cố Bạch vác theo giá vẽ của cậu, kéo cái vali hành lý nhỏ, cầm điện thoại di động, đứng ở dưới gốc cây ven đường, dựa theo hướng dẫn của điện thoại để điều chỉnh hướng đi của mình.
Trong lòng bàn tay ướt mồ hôi của cậu siết chặt một tờ giấy, tuy chữ viết trên giấy có chút mơ hồ, nhưng vẫn có thể nhận ra rõ ràng bên trên viết một cái địa chỉ nhà.
Nhà 666 khu Cửu Châu Sơn Hải, đường số 1, thành phố S, Tây Tạng(*).
(*) Nguyên gốc của nó là ngũ Tây Tạng, rồi tui không biết nó là cái khu gì luôn… Tây Tạng chia thành 5 khu sau khi sát nhập Trung Quốc: Vân Nam, Thanh Hải, Tứ Xuyên, Cam Túc và khu tự trị.
Cái địa chỉ này là do Cố Lãng – cha cậu gửi chuyển phát nhanh đưa đến.
Bên trong bưu kiện chỉ có một tấm thẻ và hai cái chìa khoá, bị đè bên dưới chìa khoá là một mảnh giấy nhiều nếp nhăn, viết một dòng địa chỉ.
Từ nhỏ, Cố Bạch đã không có mẹ, cha cậu cũng rất lâu chưa nhìn thấy, tiền sinh hoạt và học phí lúc học đại học là dựa vào học bổng và tiền tự mình kiếm được.
Hiện tại cậu đã sắp tốt nghiệp, trong túi không còn một cắc, công việc cũng chưa tìm được. Và trong lúc đang quẫn bách ấy, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cu-yeu-quai/2179080/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.