An Á cảm thấy Nguyệt Nga hỏi rất lạ: “Anh ta không thích cậu thì sao lại tới gặp cậu? Lại nói đêm đó các cậu đóng giả thành thật, tớ đều nhìn thấy hết, chẳng nhẽ điều này cũng không tính là thích à?”
Nguyệt Nga không lên tiếng, chỉ yên lặng đánh giá An Á, trong mắt đó có điều gì đó mà An Á không hiểu thấu được. Một lát sau, cô ấy giận dữ nói: “An Á, cậu nghĩ đơn giản quá.”
“Đơn giản à? Thế nào là đơn giản? Ôi chao, cậu nói rõ lời của cậu ra một chút được không? Cậu và Lâm Hạo là thế nào?” An Á càng nói càng bị cô ấy khiến cho mơ hồ.
“Chẳng thế nào cả, tớ chỉ cảm thấy người anh ấy thích không phải là tớ.”
“Cậu thổ lộ với anh ta sau đó bị từ chối rồi à?”
“Không, tớ không thổ lộ. Thật ra tối đó tớ cũng rất hi vọng anh ấy sẽ hôn tớ, nhưng anh ấy lại không hôn, vì thế… Tớ chủ động hôn anh ấy.” Mặt Nguyệt Nga đỏ lên, nhưng ánh mắt lại kiên quyết, hiển nhiển là không hề hối hận về hành động của mình.
“Đây đã là thổ lộ rồi, còn là cách thức thổ lộ mạnh mẽ hơn cả ngôn ngữ ấy chứ, cậu thật dũng cảm.” An Á hoàn toàn bội phục với việc Nguyệt Nga to gan thổ lộ thế này, cô cũng rất thưởng thức tính cách dám yêu dám hận của Nguyệt Nga, không như cô, luôn luống cuống với chuyện tình cảm.
“Nhưng anh ấy không trả lời tớ.” Mặt Nguyệt Nga vẫn đỏ nhưng lại có vẻ ai oán: “Nếu một người đàn ông được người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cu-so-5/129198/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.