Edit: Angelevil Nguyen
Lần đầu tiên Dương Xuân Hỉ gặp Từ Lị Lị, cô ấy đang nấu bữa tối. Khi Từ Lị Lị nói với cô ấy rằng cô ta sống ở phòng 402 đối diện, Dương Xuân Hỉ đã ngạc nhiên một lúc lâu.
Cô ấy vốn cho rằng phòng 402 đối diện không có người ở, mãi đến khi Từ Lị Lị đến gõ cửa nhà mình thì mới biết rằng cô ấy còn có một người hàng xóm, không những vậy, người hàng xóm này còn có hai cô con gái.
“Cô đang nấu ăn à?”Ngửi thấy mùi thức ăn thơm lừng tỏa ra từ nhà của Dương Xuân Hỉ, Từ Lị Lị hỏi, lặng lẽ nuốt nước bọt.
“Đúng vậy, có chuyện gì thế?” Dương Xuân Hỉ quan sát thiếu nữ trước mặt, cô ta nhuộm tóc màu vàng, nhưng nom không tệ, có điều hai mắt thâm quầng, chẳng hề có tinh thần phấn chấn và tràn đầy sức sống phù hợp với lứa tuổi.
“Hôm nay tôi về nhà, mới phát hiện nhà hết gạo mà con gái lại đói, không biết tôi có thể mượn ít gạo được không?” Từ Lị Lị xoắn ngón tay, nụ cười trên mặt cứng ngắc như thể bị đóng đinh.
“Cô có con gái?” Dương Xuân Hỉ kinh ngạc hỏi, cô ấy ngó Từ Lị Lị một lần nữa, trông Từ Lị Lị quả thật hoàn toàn không hề có dáng vẻ của bậc làm cha làm mẹ.
Thấy Dương Xuân Hỉ nghi ngờ, Từ Lị Lị lập tức về nhà bế Nữu Nữu ra.
“Đây là con gái lớn Nữu Nữu của tôi, năm nay con bé ba tuổi, tôi còn có một cô con gái nhỏ mới sinh, tên là Hoan Hoan.” Từ Lị Lị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cu-khong-tieng-dong/1712463/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.