Edit: Khang Vy
Hai người yên lặng nhìn nhau trong chốc lát, dường như thời gian đã bị tạm dừng.
Nhìn đôi mắt ngây thơ vô tội của cô, Dụ Lạc Ngâm khẽ cười một tiếng, chủ động phá vỡ sự yên tĩnh như ảo cảnh này, “Sao em lại ở đây?”
Bạch Tầm Âm dụi mắt, lười biếng đứng dậy nhìn anh, “Chờ anh đấy.”
Câu này làm Dụ Lạc Ngâm sửng sốt một chút, khuôn mặt lộ ra ý cười, “Chờ tôi?”
“Ừm.” Bạch Tầm Âm mở bàn tay nhỏ, bên trong là chiếc chìa khoá xe quen thuộc của Dụ Lạc Ngâm, đã để lại vệt đỏ trong tay cô, giọng nói mơ màng mới tỉnh ngủ, “Đưa anh về nhà.”
…
Đồ ngốc này, thật ra vừa rồi anh chỉ toàn uống ‘rượu giả’ mà thôi. Bác sĩ phẫu thuật lúc nào cũng có thể gặp điện thoại khẩn cấp, anh nào dám uống rượu thật? Chẳng qua chỉ là ‘cấu kết với nhau làm chuyện xấu’ cùng Lê Uyên, muốn tìm một cơ hội tới gần cô thôi.
Trong lòng Dụ Lạc Ngâm có chút chua xót, dở khóc dở cười nói, “Không phải đặt chìa khoá ở đây là được rồi sao.”
Vừa rồi cuộc phẫu thuật kia mất bốn tiếng đồng hồ, bảo sao Bạch Tầm Âm chờ tới mức ngủ thiếp đi luôn.
“Tuy anh không say, nhưng sau khi uống rượu mười tiếng mới được lái xe.” Bạch Tầm Âm giải thích lý do mình ở lại, “Cho nên vẫn là để tôi đưa anh về.”
Ai bảo cô đã đồng ý với chuyện này rồi cơ chứ.
Dụ Lạc Ngâm bình tĩnh nhìn cô một lúc lâu, sau đó mới cười nói được.
Anh không nói mình có thể tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-benh/504530/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.