Edit: Khang Vy
Hồi cấp ba, Dụ Lạc Ngâm làm lớp trưởng, là ‘lãnh đạo’ trước mắt các bạn học, cũng là minh chứng rõ nhất của bốn chữ ‘con cưng của trời’.
Lời anh nói ra luôn khiến người ta tin phục, dù là trước kia hay bây giờ.
Mọi người nhìn khuôn mặt đã trầm xuống của Dụ Lạc Ngâm, nói chuyện cũng không khách khí chút nào, trong lòng rùng mình theo bản năng, vội vàng đi chỗ khác không dám đứng đây quấy rầy nữa, hi hi ha ha tới bên cạnh chuẩn bị nướng đồ.
Trong mắt Thịnh Sơ Nhiễm còn chực chờ muốn khóc, không tình nguyện cũng bị cô gái bên cạnh kéo đi.
Trong lúc nhất thời, góc nhỏ chật chội ban nãy cũng chỉ còn lại vài người bọn họ.
Bạch Tầm Âm nhéo tay A Mạc ý bảo cô ấy đi trước, sau đó mới nghiêng đầu, đôi mắt trong suốt nhìn Dụ Lạc Ngâm, “Cảm ơn.”
Dụ Lạc Ngâm nhướn mày, “Cảm ơn cái gì.”
“Vừa rồi…” Bạch Tầm Âm mím môi, má lúm đồng tiền lúc ẩn lúc hiện, “Đám ô hợp kia.”
Nếu không có nhân vật ‘uy quyền’ như Dụ Lạc Ngâm giúp đỡ, có lẽ Thịnh Sơ Nhiễm vẫn còn tiếp tục lợi dụng dư luận làm phiền cô.
Không hổ là người có văn hoá, hình dung đám người hóng hớt kia văn nghệ như vậy.
Dụ Lạc Ngâm buồn cười nhìn Bạch Tầm Âm, phát hiện đã qua sáu năm, vậy mà cô gái nhỏ vẫn gian tà như vậy.
Bất giác, không khí giữa hai người cũng không còn vẻ căng thẳng như những lần gặp mặt trước nữa.
Dụ Lạc Ngâm hơi ghé sát cô, thấp giọng hỏi, “Vừa rồi, hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-benh-truyen/3987084/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.