Edit: Khang Vy
Hai người yên tĩnh đứng trong lối thoát hiểm.
Thật ra là bởi vì Bạch Tầm Âm không thể nói chuyện, chỉ có thể dùng tin nhắn để nói chuyện, trước kia hai người thường xuyên ở nơi ‘căn cứ bí mật’ này lén lút với nhau, cũng vô cùng yên tĩnh, chỉ có Dụ Lạc Ngâm là thỉnh thoảng còn cười một tiếng.
Chỉ là lúc ấy trong bầu không khí yên tĩnh chỉ cảm thấy vô cùng ngọt ngào, không giống như bây giờ — bầu không khí lắng đọng thành băng, áp lực bốn phía.
Đôi mắt phượng hẹp dài của Dụ Lạc Ngâm khi nghe được Bạch Tầm Âm nói hai chữ ‘đánh cược’ thì xẹt qua một tia kinh ngạc, sau đó biến mất như không có việc gì, chỉ còn lại vẻ hờ hững.
Cậu nhìn kỹ cô gái nhỏ trước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn, đôi mắt màu trà quật cường, đường nét thanh tú trên khuôn mặt nhíu chặt.
Vừa chói mắt, lại vừa… khiến người ta cảm thấy đáng suy nghĩ, thì ra, cô bởi vì chuyện này mà tức giận, nói lời chia tay.
Thì ra cô cũng không hề thờ ơ như vẻ bề ngoài, vẫn vì cậu mà tức giận.
Dụ Lạc Ngâm cũng không cảm thấy chột dạ áy náy sau khi bị phát hiện, mắt phượng bình tĩnh không chút gợn sóng, thậm chí còn đang nở nụ cười, “Thì ra là cậu đã biết? Khi nào thế?”
Bạch Tầm Âm kinh ngạc bởi vì thái độ này của cậu.
“À, để tớ tự nghĩ xem, bắt đầu từ ngày nghỉ là cậu không để ý tới tớ, trước ngày nghỉ…” Dụ Lạc Ngâm suy nghĩ lại, bừng tỉnh đại ngộ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-benh-truyen/3987055/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.