Edit: Khang Vy
Bạch Tầm Âm không tới mức không nhận ra giọng nói của ‘bạn trai’ mình.
Trời đã vào đông, sắp tới đêm giao thừa, gió trời vừa rét buốt vừa lạnh lẽo, ngay cả chiếc áo dày cộp bên ngoài cũng không thể nào ngăn được cái lạnh tê tái, đặc biệt là khi đứng trong hành lang gió lùa bốn phía, buốt tới thấu xương.
Dây thần kinh não đã trở nên cứng đờ của Bạch Tầm Âm cũng bởi vì cơn gió lạnh này mà hoàn hồn, lúc này cô mới kịp phản ứng mình bây giờ đang đứng ở đâu, nghe thấy cái gì.
Trong nháy mắt, cô vội vàng xoay người bịt kín miệng A Mạc.
Cô ấy đã bừng bừng lửa giận, đôi mắt bình thường không dám mở to vì sợ có nếp nhăn giờ phút này đã trừng lên, dáng vẻ ngây thơ trong sáng đã biến mất – thay vào đó là sự kinh hãi, tức giận đan xen.
Dù sao cô ấy cũng đã nghe thấy Dụ Lạc Ngâm nói những lời chó chết thế nào.
A Mạc, đừng… Bạch Tầm Âm nhìn cô bạn thân, im lặng cầu xin: Đừng làm thế, xin cậu.
Cô không muốn bị phát hiện vào lúc này, không muốn trở nên chật vật như vậy.
Đôi mắt như lưu ly của thiếu nữ chỉ còn lại vẻ bàng hoàng vụn vỡ, thậm chí đầu ngón tay đang che miệng A Mạc cũng đã trở nên lạnh lẽo run rẩy.
Vô số suy nghĩ loé lên trong đầu Bạch Tầm Âm —
“Dụ Lạc Ngâm đang nói gì thế? Sao mình lại không hiểu câu nào như vậy?”
“Cậu ấy đang nói đùa sao? Vụ cá cược kia… là mình sao? Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-benh-truyen/3987052/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.