Edit: Chae 
 Beta: Đào chi yêu yêu 
- 
Khoảnh khắc chiếc nhẫn rơi xuống, Diệp Thiệu cảm thấy dường như mình bị người khác giết chết. 
Nếu những gì trước đây Ngụy Bách Ngôn nói như găm một con dao trong lòng Diệp Thiệu thì hiện tại, những việc mà Ngụy Bách Ngôn đang làm là xát muối vào tim Diệp Thiệu*, nghiền xương thành tro. 
(*trích đảm oan tâm 摘胆剜心, một thành ngữ của Trung Quốc, có nghĩa là rất đau đớn) 
Sau khi vứt bỏ chiếc nhẫn, Ngụy Bách Ngôn cảm thấy có hơi choáng váng, hắn nhìn chằm chằm xuống lùm cây dưới lầu, trông đến xuất thần. Cả người hắn có chút lung lay, hắn đưa tay ra như đang hối hận điều gì, muốn bắt lấy điểm sáng kia. Thấy cơ thể hắn nghiêng ngã như sắp đổ, Diệp Thiệu vội vàng hoàn hồn lại, tay nắm chặt lấy hắn cất giọng khàn khàn: "Bách Ngôn... Bách Ngôn. Chúng ta vào phòng thôi." 
Ngụy Bách Ngôn không có phản ứng, vẫn ngây ngốc nhìn xuống dưới lầu, Diệp Thiệu dùng sức túm lấy hắn loạng choạng kéo đi. 
"Tôi khó chịu..." 
"Tôi biết, tôi biết." 
"Chỗ nào cũng khó chịu." 
"Tôi biết", Diệp Thiệu dỗ Ngụy Bách Ngôn như một đứa trẻ, nửa lôi nửa kéo đưa người về phòng ngủ. Cậu mở tủ quần áo Ngụy Bách Ngôn ra, giúp hắn thay đồ. "Tôi giúp anh này, lau mồ hôi là ổn rồi." 
Lúc thay quần áo, Ngụy Bách Ngôn tùy ý để Diệp Thiệu lật ngửa, nghe được lời Diệp Thiệu, hắn lại nói: "Không phải khó chịu trên người, là nơi này thấy khó chịu..." Ngụy Bách Ngôn bối rối gãi ngực, "Đặc biệt khi nhìn thấy cậu, tôi cực kì khó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-benh-bat-tu/1139855/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.