Sinh nhật Mộc Thanh gần ngày lễ, trường cho sinh viên nghỉ một tuần, đúng dịp Thiên Bình đưa cô đi Hàn Quốc, buổi tối mẹ Chu lén lút đi vào phòng con trai, mở vali ra bỏ thứ gì đó vào, vừa lúc anh bước vào.
“Có chuyện gì vậy mẹ?”
Bà giật mình tim mới muốn rớt ra khỏi lồng ngực, đưa tay lên vỗ vỗ cho bình tĩnh lại.
“Con hù chết mẹ rồi.”
“Sao lại giật mình như vậy chứ.” Anh đi đến vỗ vỗ lưng bà.
“Mẹ bỏ gì vào vali con à?”
Bà ngập ngừng một lát rồi lên tiếng.
“Mẹ biết bọn con cũng mới vừa quen nhau, Mộc Thanh vẫn còn nhỏ, nhưng tình cảm con người nhiều lúc khó khống chế được, tuy mẹ rất muốn con đánh nhanh thắng nhanh, để bố mẹ sớm có cháu bồng, nhưng con bé còn đi học, con phải dùng biện pháp bảo vệ cho tốt.”
Chỉ nghe qua biết ngay ý của mẹ, anh hạ giọng cười cười.
“Con tôn trọng quyết định của cô ấy, mẹ không cần lo lắng nhiều vậy.” Đúng là quen cô anh vẫn luôn trong tình trạng kiềm nén bản thân, nhiều lúc anh còn lo sợ tình trạng này mà lâu dài có khi sẽ hỏng mất, nhưng anh vẫn luôn thuyết phục bản thân cô còn nhỏ, không được làm cô sợ.
“Con cứ để trong đó, cũng không mất mát gì.”
“Dạ, mẹ đi ngủ sớm đi.”
Máy bay hạ cánh xuống sân bay Seoul, taxi chở họ đến một khách sạn năm sao. Cô ngồi ở sảnh đợi, Thiên Bình đi đến làm thủ, anh đã đặt sẵn một phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chum-hoa-nho/2947981/chuong-33.html