"Mộ tỷ tỷ nếu ta không muốn đi, ngươi sẽ cho ta ở lại sao?" Tạ Y rũ đầu, thấy không rõ ánh mắt hắn.
Tô Mộ tuy rằng kinh ngạc về việc hắn chủ động đưa ra đề nghị ở lại, nhưng nếu hắn nói như vậy, Tô Mộ nghiêm túc trả lời: "Ngươi ở Quyện Thành không thân không thích, ta nếu không cần ngươi, ngươi còn có thể đi chỗ nào?"
Tạ Y thanh âm thấp đến buồn khổ: "Chỉ là bởi vì ta không thân không thích sao?"
"Hả?"
"Không có gì." Tạ Y chịu đựng miệng đầy chua xót, trong lòng thở dài.
Khi mới gặp Tô Mộ, hắn ước gì Tô Mộ là một người chủ mềm lòng thiện lương, sự thật chứng minh nàng xác thật giống như những gì hắn suy nghĩ trong lòng, so với Bồ Tát trong miếu còn nhân từ hơn, xé khế bán mình của hắn, cho hắn ăn kẹo, ba tâm ba gan không cầu hắn hồi báo lại.
Trong nháy mắt hắn tựa như từ trong địa ngục rơi vào vại mật đặc sệt thơm ngọt đến không hòa tan được, mê hoặc đầu óc hắn, làm hắn sinh ra một loại ảo giác, Tô Mộ chỉ ôn nhu với một mình hắn.
Cho đến Lâm Tiểu Hạnh xuất hiện.
Hắn phát hiện Tô Mộ không phải chỉ đối tốt với một mình hắn, nàng là trời sinh ôn nhu, khắc sâu trong xương cốt, nàng đối với ai cũng đều có vẻ mặt ôn hoà, ôn nhu có tình.
Hắn không phải duy nhất, không phải ngoại lệ, chỉ là một trong số đó.
Nàng đối tốt với hắn, không phải bởi vì dung mạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chue-the-muon-hoa-ly/2512715/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.