Vân Diệp bộc phát toàn bộ thực lực, khí tức Thiên Địa cảnh tầng tám mạnh mẽ giống như sóng lớn quét ra xung quanh. Thân trên hơi cúi xuống, cô giẫm mạnh chân đằng không xông thẳng về phía hai tên kia và đồng thời ngưng tụ một lượng lớn chân nguyên vào trong lòng bàn tay rồi đánh ra song chưởng.
Nhìn hai chưởng ấn được bao bọc bởi hỏa diễm, ánh mắt hai tên kia hiện lên sự khinh thường. Trên gương mặt chúng gợi lên một ý cười.
“Vân Diệp, suốt thời gian này mà ngươi không có chút thay đổi nào cả? Cảnh giới vẫn cứ giậm chân tại chỗ, tính cách thì bộc chột thế này thì bảo sao không bị diệt tộc?”
“Ngươi mang tiếng là thiên kiêu Vân gia, được người người ngưỡng mộ nhưng ngươi liệu có xứng với cái danh hiệu này hay không?”
“Chỉ dựa vào chút lực lượng này của ngươi mà muốn giết hai người bọn ta? Đúng là mơ tưởng”.
Lời nói vừa dứt, cả hai tên kia đồng thời phát động lực lượng. Chỉ thấy chúng từ từ đưa tay lên và đồng thời ngưng tụ một lượng lớn chân nguyên rồi tung chưởng.
Oanh!
Bốn đạo chưởng ấn kịch liệt giao phong bộc phát ra từng đợt dư ba mãnh liệt quét ra xung quanh.
Cắn răng thúc dục chân nguyên lên đến cực điểm, Vân Diệp ban đầu còn để lộ ra sự mạnh mẽ của bản thân và cầm cố được một lúc nhưng dần về sau thì lực lượng của cô càng ngày càng giảm xuống còn hai tên kia thì trông nhẹ nhàng, bình thản vô cùng.
Hai tên đó chỉ tùy ý ngưng tụ lực lượng rồi đánh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chue-te-dinh-phong-nhat-dang-doc-ton/284709/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.