Chương trước
Chương sau
Một lúc lâu sau, Đế Nguyên Quân dẫn theo một đầu hung thú tứ cấp trung giai chạy xộc từ trong lùm cây lao thẳng về phía Tê Ngưu, đó là một đầu hung thú được gọi là Địa Hộc Hạt với một cơ thể to lớn cùng hai cái càng lớn và một cái đuôi sắc nhọn đầy độc tố.
Ngay khi vừa lao ra khỏi lùm cây, thân ảnh Đế Nguyên Quân đột nhiên lóe lên một cái rồi thình lình biến mất và chỉ để Địa Hộc Hạt lao thẳng về phía Tê Ngưu và rống lớn một tiếng.
Ngay lập tức, đầu Tê Ngưu lao ra khỏi vũng bùn rồi rống lớn một tiếng đe dọa, nó rủ bổ hết bùn đất để lộ cơ thể to lớn với làn da rắn chắc không khác gì một bộ giáp bảo vệ ở bên ngoài.
Giẫm mạnh chân xông lên, Tê Ngưu xông thẳng về phía Địa Hộc Hạt giống như một tòa pháo đài kiên cố không thể bị ngăn cản. Nhưng đầu Địa Hộc Hạt cũng không phải dạng tầm thường, chỉ thấy nó rống lên một tiếng rồi dùng hai cái càng lớn ngăn lại và dùng cái đuôi lớn sắc nhọn đâm thẳng về phía đỉnh đầu.
Nhưng lớp da dày của Tê Ngưu quá bền chắc và cứng cáp nên mũi kim độc chỉ có thể để lại một cái lỗ nhỏ ở trên da thịt chứ không thể đâm xuyên qua được. Nhưng chỉ cần bị cái đuôi nhọn này đâm trúng thì độc từ miệng vết thương sẽ lan rộng ra ngoài và thẩm thấu vào trong cơ thể Tê Ngưu.
Tuy Địa Hộc Hạt không thể khiến nó bị thương khi sử dụng công kích bình thường nhưng độc tố của nó chính là khắc tinh của Tê Ngưu. Chẳng cần biết khả năng phòng ngự của nó mạnh mẽ đến đâu nhưng chỉ cần bị mũi kim độc đâm trúng thi vết thương đó sẽ dần lan ra và thẩm thấu vào khắp nơi ở trong cơ thể. Đến lúc đó thì đầu Tê Ngưu chỉ có một con đường chết mà thôi.
Cảm nhận độc tố trên da thịt đang dần lan ra, Tê Ngưu đau đớn kêu rống lên một tiếng rồi nhìn chằm chằm về phía Địa Hộc Hạt với một ánh mắt tràn đầy sự tức giận. Mặc kệ bản thân đang bị độc xâm nhập từ từ nhưng nó chẳng hề để tâm đến, bởi vì chỉ một lượng độc nhỏ như thế này không đủ sâu để nó có thể lan ra nhanh được.
Dùng cơ thể to lớn cùng sừng nhọn ở trên chóp mũi, Tê Ngưu dùng toàn lực hất mạnh Địa Hộc Hạt lên cao khiến nó rơi xuống một cách nặng nề rồi sau đó dùng chính cơ thể chạy qua người khiến lớp sừng ở bên ngoài da Địa Hộc Hạt nứt vỡ ra thành từng mảnh và để lộ cơ thể mềm yếu ở bên trong.
Bị giẫm qua giẫm lại mấy lần, Địa Hộc Hạc không nằm yên chịu trận, nó dùng hai cái càng lớn sắc bén cắt sâu xuống phần bụng dưới nơi có lớp da mỏng và mềm nhất của Tê Ngưu khiến một mảng da lớn bị cắt xuống khiến nó kêu lên một tiếng nghe đầy đau đớn. Tiếp đó, Địa Hộc Hạt dùng đuôi nhọn đâm thẳng vào miệng vết thương và mũi kim đâm sâu vào trong da thịt, xuyên thẳng tới nội tạng và tiết ra một lượng lớn độc tố khiến Tê Ngưu toàn thân run lên một cách kịch liệt rồi ngã gục xuống trông đầy đau đớn.
Dùng hai cái càng lớn hất văng cơ thể to lớn của Tê Ngưu qua một bên, Địa Hộc Hạt ngẩng đầu rống lớn một tiếng giống như đang khẳng định chiến thẳng thuộc về mình. Sau đó, ánh mắt nó nhìn về phía gốc linh dược và đi về phía trước.
Ngay khi nó định dùng càng lớn ngắt bỏ linh dược thì đột nhiên, một đạo thân ảnh thình lình xuất hiện ở trên đỉnh đầu khiến nó bị giật mình một cái. Ngay khi nó liếc mắt nhìn lên và định dùng càng để bảo vệ phần đầu nhưng mọi thứ cũng đã muộn.
Bộc phát toàn bộ thực lực, Đế Nguyên Quân xoay chuyển ba đại lực lượng lên đến đỉnh điểm rồi truyền một lượng lớn chân nguyên vào trong thanh trường thương và tung ra đại chiêu.
Huyền cấp cực phẩm thương pháp, Hào Khí Xuyên Tâm!
Chỉ thấy Đế Nguyên Quân hai tay nắm chặt thanh trường thương và trùng lớn mắt nhìn Địa Hộc Hạt một cái rồi dốc hết toàn bộ lực lượng đâm xuống. Chỉ thấy mũi thương bộc phát ra một cổ khí tức thương khí mãnh liệt, sắc bén đến cực điểm, cùng với đó là một lượng chân nguyên nồng đập và uy lực khủng bố từ công pháp bộc phát.
Chỉ trong giây lát, Địa Hộc Hạt cảm tưởng bản thân vừa đặt một chân vào tử quan và khi nó nhận thức được bản thân đang gặp nguy hiểm thì bộc phát toàn bộ khí lực để chống lại nhưng công kích của Đế Nguyên Quân quá khủng bố nên khí lực nó toát ra chẳng khác gì một tờ giấy mỏng bị đâm xuyên qua một cái dễ dàng và đâm thẳng về phía lớp sừng cứng ở bên ngoài. truyện ngôn tình
Răng rắc!
Ngay lập tức, một thanh âm nứt vỡ và tiếng da thịt bị đâm xuyên qua vang lên khiến người khác phải rùng mình. Tứ cấp trung giai hung thú, Địa Hộc Hạt bị Đế Nguyên Quân giết chết chỉ trong một chiêu.
Rút thanh trường thương ra khỏi, Đế Nguyên Quân vung mạnh một cái khiến máu dính ở trên Tử Huyền rũ xuống hết toàn bộ rồi đạp không đi về phía gốc linh dược và vung mạnh tay ngắt Kim Sắc Linh Quả xuống rồi quay người rời đi.
Tiếp đó, cả hai người tiếp tục men theo bìa rừng đi dọc một quãng đường tương đối xa để tiếp tục tìm kiếm cơ duyên. Vì cả hai người lúc này đã đi vào sâu hơn một chút nên những đầu hung thú xung quanh đa phần đều là tứ cấp hung thú trở lên và trong đó có không ít thượng giai và đỉnh phong. Thậm chí, cả hai người còn cảm nhận được khí tức khủng bố của ngũ cấp hung thú ở cách đó mấy dặm.
Biết bản thân xâm nhập vào sâu hơn nữa sẽ tao ngộ nguy hiểm, cả hai người dứt khoát quay người và men theo bìa rừng quay trở lại. Suốt một ngày hôm đó, cả hai người đi hơn hai trăm dặm nhưng không hề phát hiện cơ duyên nào cả mà thay vào đó là dấu hiệu đã từng có người đi qua nơi này.
Biết ở đây không còn thứ để bản thân liều mình tìm kiếm, cả hai người dứt khoát đi đến một nơi khác và tiếp tục tìm kiếm. Di chuyển gần ba ngày, cả hai người lúc này mới phát hiện phía trước không xa có một hang động lạ và ở trong đó truyền ra những cổ khí tức hỗn tạp vô cùng.
Cẩn thận đi vào bên trong thăm dò, ngay khi vừa đi được mấy bước thì Đế Nguyên Quân đột nhiên vung tay ra hiệu dừng lại. Ánh mắt hắn nhìn lên đỉnh hang động thì trông thấy từng cặp mắt màu đỏ đang nhìn chằm chằm về phía hai người trông khát máu vô cùng.
“Chúng là Huyết Biển Bức, số lượng ít nhất cũng phải trăm đầu?”. Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn dọc một đường rồi lên tiếng. “Thực lực của chúng tuy không mạnh nhưng cũng nên cẩn thận một chút?”.
Lâm Tuyết Nhi đứng ở bên cạnh gật đầu một cái rồi nhanh chóng rút kiếm, chỉ thấy cô vung ra liên tiếp ba đại kiếm chiêu hướng thẳng về phía đám Huyết Biển Bức mà đánh. Cảm nhận thấy nguy hiểm, chúng nhanh chóng tản ra xung quanh rồi xông thẳng về phía hai người và nhe những răng nhỏ sắc nhọn cắn tới.
Lúc này, Đế Nguyên Quân dương mắt nhìn cả trăm đầu Huyết Biển Bức lao tới thì ngưng tụ một đạo linh hỏa ở trong lòng bàn tay rồi đánh ra. “Để đối phó với chúng thì dùng cách này là nhanh nhất?”.
Bị Thiên Ma Thần Hỏa bao trùm và thiêu đốt, Huyết Biển Bức kêu lên từng thanh âm đau đớn nghe rợn người vô cùng. Nhưng những tiếng kêu đó chẳng kéo dài được bao lâu vì uy lực của Thiên Ma Thần Hỏa là quá khủng bố và chúng bị thiêu đốt triệt để chỉ trong nháy mắt.
Tiếp tục đi vào sâu bên trong, Đế Nguyên Quân nhận thấy nơi này càng ngày càng trở nên yên tĩnh và thâm tâm mách bảo bản thân không nên đi vào sâu bên trong nữa bởi vì có thứ gì đó ở trong sâu khiến hắn không được an tâm.
Đế Nguyên Quân thả một lượng lớn tinh thần lực của bản thân xâm nhập vào sâu bên trong để kiểm tra thì đột nhiên nhíu mày một cái, ánh mắt hắn nhìn vào chỗ xa của hang động rồi thốt ra. “Hang động này sâu ít nhất cũng phải mấy dặm, nơi này chính là nơi lý thú đối với hung thú nhưng nơi này yên tĩnh đến mức khó tin?”.
“Không biết ở sâu trong kia có cơ duyên to lớn gì hay không nhưng không đáng để ta mạo hiểm tính mạng đi vào? Quay trở ra thôi?”.
Lâm Tuyết Nhi gật đầu đồng ý rồi cả hai người sau đó đi ra ngoài mà không hề hay biết ở điểm sâu nhất của hang động bỗng có một tiếng thở dài. Mặc dù nơi đó bị màn đêm bao trùm nhưng ẩn ẩn ở trong đó là một cơ thể to lớn đang dần chuyển mình. Thình lình, một cặp mắt màu vàng kim sáng rực soi sáng cả một vùng thình lình mở lớn. Và dường như ánh mắt của đầu hung thú này đang nhìn về phía hang động rồi lao ra bên ngoài với một tốc độ cực kỳ nhanh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.