Hiện tại cái Mạnh Ngọa kia được chuyên sủng, nếu có đứa nhỏ, khó bảo toàn sẽ không lướt qua nàng, Vương gia cũng có thể mượn danh nghĩa này, làm nàng vĩnh viễn không thời gian xoay sở.
Nàng đang chìm trong suy nghĩ rối rắm thì Uông ma ma bên người nàng vẻ mặt âm trầm đi tới, đối với nàng thì thầm.
“Chủ tử, người đàn bà kia mang thai con nối dòng Vương gia.”
“Ngươi nói cái gì?” Di Mẫn phút chốc đứng lên, khuôn mặt không có một tia huyết sắc.
Uông ma ma vội vàng thân thủ, để cho chủ tử đặt tay lên cánh tay bà, vẻ mặt lo lắng kiêm phẫn nộ nói: ” Tiện nhân dụ dỗ kia từ lúc tiến vào Vương phủ liền chiếm cứ Vương gia, hưởng thụ chuyên sủng, không thể đem chủ tử cùng những nữ nhân khác xem ở đáy mắt, mang thai là chuyện sớm muộn, chính là nàng tiến Vương Phủ bất quá một tháng ngắn ngủn, đã có có bầu ba tháng, nghĩ cũng biết nàng là như thế nào mê hoặc Vương gia .”
“Uông ma ma, cẩn thận tai vách mạch rừng, nơi này cũng không giống với nhà mình, ta không biết khuyên ngươi nhiều lần rồi, làm sao ngươi luôn không nhớ lâu?” Di Mẫn giọng điệu trách cứ, trong mắt lại tràn ngập quan tâm.
Uông ma ma là năm đó của hồi môn đi theo nàng, giống một trưởng bối bình thường chiếu ứng của nàng hết thảy, để nàng ở trong vương phủ có một chỗ dựa vào, nếu không có sự tồn tại của bà, nàng thật không biết chính mình phải như thế nào thừa nhận bà bà lạnh nhạt mà chống đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuc-nuong-hao-sac-cua-phuc-hac-vuong-gia/758406/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.