Chương 27: Vực Sâu Tỉnh dậy cạnh cái đèn trong hang tối om, Jay giật bắn người khi thấy mình bị ba bộ xương vây quanh – trước khi nhận ra chúng là đám tay sai của mình. “Tao ngủ bao lâu rồi…” hắn tự hỏi, nhìn cánh tay. Vết thương vẫn ê ẩm, nhưng tay trái hoạt động ổn. Kiểm tra HP, nó đã hồi lên 57. Jay không rõ tốc độ hồi máu, nhưng dựa vào độ ẩm trên quần, chắc hắn ngất vài tiếng. Nhặt một hòn đá, hắn ném vào bóng tối, gây tiếng nước bắn trong hồ, làm cả hồ sáng rực lên lần nữa. Jay ngồi ngẩn ra, mê mẩn cái hồ cạn sáng lấp lánh, từ từ tỉnh táo. “Hmm. Lúc rời Losla đã muộn. Mai tao phải đi dungeon với Mark và Kel…” Jay nhìn lũ xương vẫn canh gác. “Chắc không nên liều dùng lũ xương… ờ, nếu đi chung, chúng sẽ thấy chức nghiệp của tao.” Lắc đầu, Jay quyết định. “…Tao sẽ ‘quên’ bọn họ. Dù sao ngày kia họ đi với lính quân đội, chắc chả gặp lại. Nên nói lời tạm biệt, nhưng… kệ mẹ.” Jay hơi buồn khi tự cắt đứt cảm xúc, nhưng tự nhủ họ chỉ gặp vài lần thoáng qua, chắc chẳng nhớ hắn đâu. Thở dài, Jay nắm dao găm, đứng dậy, xếp lại đội hình lũ xương – hai con phía trước, một con cầm đèn bên cạnh. Đi qua khe nứt ngoằn ngoèo, thêm nhiều tinh thể xanh lam lấp ló trên tường và mặt đất. Chúng mờ mờ phát sáng khi đèn đi qua, tạo vệt sáng lờ mờ sau lưng. Đột nhiên, hai con xương phía trước lao vào bóng tối. Jay dừng lại, giơ khiên, rồi từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuc-nghiep-tu-linh-phap-su-cua-toi/4892020/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.