Phía sau Uông Vũ Đông còn có Đàm Ân đã lâu không gặp, lúc nhìn thấy Chu Tường, vẻ mặt Đàm Ân cũng cực kỳ kinh ngạc, nhưng rồi lập tức lại chuyển thành một biểu cảm rối rắm khó hình dung. 
Mấy người cùng đứng đờ hai bên cánh cửa, không khí rất bất bình thường. 
Trương tổng nhìn qua nhìn lại, cười hỏi, “Sao thế?” 
Uông Vũ Đông cũng tươi cười tao nhã, “Không sao, tôi và Minh Tu đã lâu không gặp ấy mà, trùng hợp quá nhỉ.” Câu “Trùng hợp quá nhỉ”, giọng điệu không được tốt lắm. 
Anh ta thật không thể ngờ, Yến Minh Tu nói có việc bận, hóa ra việc bận lại liên quan tới Chu Tường. Hai chữ ‘Chu Tường’ này đúng là khắc tinh của anh ta, trước đây cũng thế, bây giờ cũng vậy, phàm là chuyện có dính líu đến “Chu Tường”, hầu hết đều chẳng mấy hay ho tốt đẹp. 
Anh ta không khỏi hoài nghi mục đích Yến Minh Tu đưa Chu Tường tới đây. Cho dù là bản thân anh ta cũng phải trầy trật lắm mới bàn được chuyện hợp tác với ekip này, mà thậm chí anh ta còn chẳng dám chắc sẽ nhận được về kịch bản phù hợp, suy cho cùng, anh ta muốn chọn kịch bản, đoàn làm phim cũng muốn chọn diễn viên, nhưng Yến Minh Tu cứ như thế mà dẫn Chu Tường đến ngồi ngay tại phòng chủ tịch, xem bộ dạng còn có vẻ vừa trao đổi rất ăn ý. So với anh ta, một kẻ mới toe chẳng có danh tiếng như Chu Tường sẽ dễ dàng tìm được vai diễn hợp với mình hơn, nếu có thêm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuc-nghiep-the-than-2/1909824/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.