🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mọi người lúc này mới sực tỉnh khỏi cơn mê, dốc sức chạy về phía trước.



Bậc thang vặn vẹo thành những góc độ kỳ quái, cho dù đầy đủ ánh sáng có khi còn ngã sấp mặt, huống chi là trong tình trạng tối mù lại hỗn loạn như lúc này – phía sau có tiếng xương gãy vang lên nghe mà ghê răng, kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết. “Aaaa! Chân của tôi! Cứu tôi với! Đừng bỏ tôi lại mà!”



Mạc Dịch chạy chậm lại, đang định quay đầu thì nghe thấy tiếng “khanh khách” quỷ dị mà mơ hồ truyền đến từ giữa thang lầu, tựa tiếng cười nhỏ nhẹ của một bé gái, tiếng cười ngọt ngào, thỏa mãn như được sở hữu món đồ chơi ao ước đã lâu.



Ngay sau đó, thanh âm của người nọ như tấm băng cassette đứt dây… cứ thế ngưng bặt.



Tiếng thét chói tai, tiếng van xin, tiếng kêu cứu, đều như bị nuốt chửng bởi bóng tối, biến mất vô tung vô ảnh.



Mọi người nối đuôi nhau trèo lên, nét mặt ngoại trừ may mắn từ cõi chết trở về, còn nặng trĩu nỗi sợ hãi không thể che giấu.



Mạc Dịch giương mắt quét một vòng, đếm nhẩm trong đầu.



Ban đầu có mười một người, giờ chỉ còn tám.



Mà hiện tại mới thoát được một tầng.



Nét mặt ai cũng bị nỗi sợ hãi chết chóc bao trùm.



Đúng lúc này, tiếng chuông kim loại kia lại vang lên, thanh âm đơn điệu chói tai vang vọng cả hành lang. Tiếng chuông vừa ngừng, cả trường học bỗng chốc biến đổi.



Dụi dụi mắt hai cái, cảnh tượng xung

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuc-mung-ngai-thoat-chet-thanh-cong/2833807/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.